Tôi 30 tuổi, là quản lý nhân sự trường mầm non quốc tế. Vợ chồng tôi ở chung với gia đình nhà ngoại. Lúc đầu cũng xin ra riêng nhưng mẹ nhất quyết không cho, dọa tự tử nên chúng tôi không dám cãi lời. Từ nhỏ tới giờ tôi đều phải nghe theo sự sắp đặt của mẹ: đi đâu, làm gì, ăn mặc gì, thậm chí mẹ cũng can thiệp vào kiểu tóc của tôi... Mẹ tôi 70 tuổi, cũng vì tính mẹ như vậy nên các anh trai tôi không ở chung được phải đi. Tôi càng nghe lời mẹ thì mẹ ngày càng làm quá mọi chuyện lên.

Ảnh minh họa: Internet

Mẹ muốn tôi lấy chồng giàu để có cuộc sống sung túc, nhưng tôi lại yêu một người bình thường nên có mâu thuẫn với mẹ. Tôi nghĩ mình thu nhập cũng khá nên chỉ cần lấy được người yêu thương mình để tinh thần thoải mái là được. Chồng tôi bây giờ không giàu nhưng hiền hậu, có nghị lực. Vì thương vợ, mà cũng bởi từng một lần lầm lỡ được gia đình tôi bỏ qua nên không muốn làm lớn chuyện. Mẹ chồng tôi mất sớm từ khi anh còn nhỏ.

Khi ở chung nhà, mẹ luôn ép buộc, quản lý vợ chồng tôi. Đi làm 6 giờ chiều về tới nhà là phải chuẩn, nếu 6h15 mới về là chúng tôi bị mẹ chửi. Tủ quần áo của tôi mẹ cũng lục lọi, xem tôi mặc gì. Thậm chí vợ chồng tôi tâm sự trong phòng, mẹ cũng lôi ra mắng mỏ. Chúng tôi làm được nhiều tiền nhất trong nhà, cũng đóng góp đầy đủ, trả tiền điện nước cho cả nhà nhưng vẫn bị mẹ nói là ăn bám. Nhưng đến cuối năm tôi mua vàng biếu, mẹ lại bảo tôi bố thí. Mẹ từng nói vì quá thương yêu tôi nên không muốn chia sẻ tôi cho ai. Cũng bởi sống trong hoàn cảnh như vậy nên vợ chồng tôi vẫn chưa dám có con. Mong chuyên gia và bạn đọc cho tôi lời khuyên, làm cách nào để có thể xin mẹ cho vợ chồng tôi ra riêng? Tôi xin cảm ơn.

Thùy

Thạc sĩ tâm lý Nguyễn Thị Tâm gợi ý:

Chào bạn,

Không thấy bạn nhắc đến bố, có thể là bố bạn đã mất hoặc ly hôn. Khi một người vợ không sống cùng chồng, hoặc người đàn bà bất hạnh, người ta thường dành hết tình cảm cho con. Vì vậy họ xem đứa con giống như cứu cánh cuộc đời, là vật sở hữu của mình. Trong thư bạn nói vì mẹ quá thương bạn nên giữ chặt ở bên cạnh, không muốn chia sẻ cùng ai, thì đây là một cách yêu thương không lành mạnh và khiến bạn cảm thấy nghẹt thở vì bị kiểm soát một cách quá đáng, gắt gao. Giờ bạn đã có chồng, nghĩa là bạn đã trưởng thành, có quyền sống cuộc đời của mình một cách độc lập, vậy mà mẹ bạn vẫn muốn bạn sống chung và kiểm soát luôn cả đời sống hôn nhân, mối quan hệ, giờ giấc, mọi thứ thì rất nguy cơ cho cuộc hôn nhân của bạn.

Tuy nhiên, vấn đề quan trọng ở đây là mẹ bạn không nhận ra hành vi của bà là bất thường, không lành mạnh. Mẹ bạn can thiệp quá sâu vào cuộc sống của con gái và con rể, mà lại thấy bình thường, thấy mình có quyền làm việc đó với con. Bà nhân danh tình thương con, nhưng là thương không đúng cách. Vậy mà vợ chồng bạn vẫn cam chịu chiều lòng mẹ. Điều này thoạt nhìn là hợp lý, vì mọi người cho là vợ chồng bạn có hiếu với mẹ, nhưng chính vì thế mẹ bạn mới ngày càng khắc nghiệt, khó tính một cách vô lối. Nếu vợ chồng bạn vẫn tiếp tục chịu đựng thì chính là đang sống trong một môi trường độc hại từ người thân của mình.

Vì tình mẹ là mối quan hệ thiêng liêng phải gìn giữ và tôn trọng, nên bạn cần kiên nhẫn và khéo léo. Hiện tại bạn nên phản hồi lại nhẹ nhàng cho mẹ biết từng chuyện. Ví dụ: chuyện đi làm về trễ 15 phút mà mẹ chửi mắng, bạn có thể giải thích cho mẹ hiểu rằng bạn đã lớn nên sẽ có những mối quan hệ riêng trong công việc, cuộc sống. Cũng nên thông báo với bà rằng, nếu bà không cho vợ chồng bạn không gian riêng thì các bạn sẽ không thể tiếp tục ở chung được nữa. Lúc bạn nói ra mà mẹ không công nhận, bạn có thể chứng minh cho mẹ rằng: “Nếu mẹ cho những chuyện này là bình thường, vì sao các anh em trai không ai chịu sống chung với mẹ. Nếu mẹ muốn biết sự thật thế nào thì chúng ta cùng đi đến một nơi để nhờ họ thẩm định xem mối quan hệ của gia đình có lành mạnh không?".

Vợ chồng bạn nên tìm cách đưa mẹ đi gặp chuyên gia tâm lý để được can thiệp, điều chỉnh cách suy nghĩ và hành xử. Vì có thể mẹ bạn đã bị tổn thương tâm lý, hoặc là người phụ nữ không có hạnh phúc nên bà mới “bấu víu” vào mối quan hệ với con để tìm động lực sống cho mình.

Bạn nên biết rằng, nếu còn tiếp tục cuộc sống như vậy, đời sống hôn nhân của bạn sẽ bị ảnh hưởng, thậm chí mất đi hạnh phúc riêng tư. Bây giờ chồng bạn có thể chịu đựng được nhưng về lâu dài sẽ rất khó. Bởi bạn là con ruột mà còn không chịu nổi thì làm sao con rể có thể ở đó lâu hơn. Ngoài ra, hai vợ chồng bạn cũng có thể bị đầu độc về sức khỏe tâm thần.

Chúc bạn khéo léo.