Lao vào cuồng nhiệt với vợ sau 1 năm xa cách, đúng lúc ấy, cảnh tượng trước mắt khiến tôi rụng rời đến mức nhập viện
Một năm trước, tôi nhận quyết định công tác xa nhà. Sau lần công tác này, tôi sẽ được cân nhắc lên vị trí trưởng phòng. Dù tôi và vợ chỉ mới lấy nhau, vẫn còn trong thời gian vợ chồng son, nhưng vì tương lai của cả hai, tôi đành phải tạm xa vợ một năm dài.
Từ ngày tôi đi, vợ một mình ở cùng mẹ chồng. Tôi thương cô ấy tủi thân khi phải xa chồng, sợ cô ấy thấy không quen. Cô ấy còn khéo léo hết lòng chăm sóc mẹ chồng. Tôi nghe kể thế thì càng yêu thương vợ hơn, cũng thấy có lỗi với cô ấy.
Vì thế, tôi dồn hết sức mình làm việc chăm chỉ trong một năm để nhanh chóng về nhà với vợ. Ngoài công việc, tôi không hề đi chơi với bạn bè, làm xong thì liền về nhà để gọi cho vợ. Dù không thể ở gần nhau, tôi và vợ vẫn hiểu nhau, cảm giác như đang phải yêu xa. Tình cảm vì thế mà chỉ có thêm chứ không giảm.
Sau một năm xa nhà, tôi hào hứng trở về với vợ. Thấy tôi về nhà, mẹ chồng tôi vào phòng ngủ từ sớm, để dành không gian cho chúng tôi. Tôi nôn nao tới mức không thể đợi được vợ tắm. Tôi xông vào nhà tắm, ôm chằm lấy thân hình của vợ. Dù sao nhà tắm cũng là nơi thú vị để gần gũi thăng hoa.
Tôi và vợ quấn lấy nhau để thỏa nhớ nhung suốt một năm qua. Nhưng vì sàn nhà quá trơn, tôi lại vội vội vàng vàng ôm lấy vợ nên không cẩn thận, ngã đập lưng xuống sàn. Vợ tôi nằm trên người tôi nên không sao, nhưng tôi không động đậy được. Sau đó vợ tôi phải gọi mẹ tôi dậy, cả hai khiêng tôi vào phòng ngủ.
Bác sĩ gia đình đến khám cho tôi. Lưng của tôi bị tổn thương khi ngã xuống sàn, tôi phải nằm trên giường suốt 2 tuần sau đó. Bạn bè tôi nghe nói tôi vừa công tác xa nhà về gặp vợ thì đã nằm liệt giường thì trêu ghẹo. Họ không thương tôi đã đành, còn trêu tôi như thế.
Nhưng quả thật đây là kỷ niệm mà vợ chồng tôi khó quên. Ngỡ là đêm đoàn tụ nồng nhiệt cùng vợ, hóa ra là đêm định mệnh ngã lăn ra sàn đau đớn.
Khánh kiệt kinh tế, tôi mang bán vàng cưới rồi 'ngượng chín mặt' khi ông chủ tiệm vàng nghiêm mặt...
Tôi mệt mỏi quá, không ngờ chồng vẫn chứng nào tật ấy. Bây giờ chẳng biết đào đâu ra tiền, tôi cũng không còn mặt mũi nào nhìn bố mẹ nữa. Tôi nên làm gì vào lúc này đây?
Thấy chồng bỏ thang máy đi thang bộ, vợ theo dõi rồi ngỡ ngàng khi thấy đứa bé anh đón...
Tôi cũng không can thiệp vào nữa, dù sao tôi vẫn tôn trọng chồng. Thế rồi đợt này dịch, công ty của tôi cho ở nhà làm việc, tôi mới phát hiện một chuyện rất lạ.
Thấy hôm nào mẹ chồng cũng đòi ăn trứng luộc dầm nước mắm, dâu trẻ thắc mắc rồi 'bật khóc'...
Mẹ chồng em thật thà lắm, bà bảo do các con chẳng có tiền, mẹ lên thì thêm miệng ăn nên sợ bọn em tốn kém.
Coi thường chồng nghèo, vợ trẻ đòi ly hôn và tròn mắt với 12 chiếc túi đựng tiền anh giấu...
Vì vậy mọi người ạ, đã là vợ chồng, khi không thể tin tưởng và hỗ trợ nhau thì tốt nhất hãy giữ lại lòng chung thủy. Với người như vợ tôi, dù có quyết định lại 100 lần, tôi vẫn lựa chọn ly hôn.