Tôi lấy chồng năm 30 tuổi, cái tuổi đã quá già để lập gia đình trong mắt của nhiều cô dì, chú, bác trong nhà. Tôi từng có chuyện tình cảm với nhiều người đàn ông, có người chỉ thoáng qua, có người thì sâu đậm. Vậy mà mọi thứ chẳng đi đến đâu.

Tôi quen Hoàng- chồng tôi bây giờ qua lời giới thiệu của một người họ hàng. Anh hơn tôi 4 tuổi, công việc khá ổn định và là người khá nghiêm túc, đứng đắn trong suy nghĩ. Hoàng cũng được mọi người khen là “ngoan”, không cờ bạc, rượu chè. Vì cả hai đều đã “quá tuổi” nên chúng tôi quen biết, yêu đương đến khi cưới chỉ diễn ra trong vỏn vẹn 3 tháng! Lúc đó, chúng tôi cũng chỉ mới ôm hôn chứ chưa từng vượt rào.


Anh nói với tôi rằng nếu tôi muốn gần gũi với anh thì phải đặt lịch trước. Ảnh minh họa: Internet

Đêm tân hôn, khi thấy tôi không còn trinh bạch, anh chỉ thốt lên: “Cô!” rồi cũng mau chóng cho qua. Có lẽ anh cũng hiểu, tôi đã 30 tuổi, chẳng lẽ chưa từng yêu ai, chẳng lẽ vẫn phải cố chờ đến đêm tân hôn.

Sau khi cưới, tôi cũng như hai bên gia đình, đều mong mỏi sẽ sớm có bầu, sinh con nhưng chồng tôi cứ bình chân như vại. Anh có quy định rõ ràng với tôi trước khi làm chuyện ấy. Anh nói với tôi rằng nếu tôi muốn gần gũi với anh thì phải đặt lịch trước. “Anh đi làm rất bận rộn, áp lực, mệt mỏi, không thể phục vụ em được. Thôi thì thống nhất thế này, chúng ta sẽ chỉ quan hệ vào ngày nghỉ, còn ngày bình thường thì không. Em đừng có kiểu chèo kéo anh vào giữa trưa hay nửa đêm, anh rất khó chịu.  Hơn nữa, trong những ngày nghỉ, em cũng phải nhắn trước từ sáng để anh chuẩn bị vì có khi anh bận đi uống nước với bạn bè, đối tác”, chồng tôi nói.

Vậy là từ đó, chuyện ấy của chúng tôi diễn ra theo cơ chế “xin-cho”. Nếu tôi muốn gần gũi, tôi phải nhắn tin “xin” anh từ sáng hôm trước. Nếu anh đồng ý thì đến tối, tôi mới được gần gũi chồng. Thời gian quan hệ anh cũng quy định là không kéo dài quá 30 phút. Tôi yêu chồng nên khi có hai vợ chồng, tôi cũng muốn gần gũi, động chạm, âu yếm chồng. Nhưng anh ấy đều gạt đi và nói tôi làm như thế là không nghiêm túc, đứng đắn. Anh nói do chúng tôi sống chung trong một gia đình 4 thế hệ nên 2 vợ chồng cần hạn chế ôm ấp, gần gũi nhau kẻo lỡ người nhà nhìn thấy sẽ không hay.

“Nhà mình có bao nhiêu người, em làm như thế mà không biết xấu hổ hay sao? Muốn để cụ nội, ông bà nhìn thấy rồi đánh giá hay sao? Hay trước kia em yêu đương, ôm ấp, động chạm đàn ông quen rồi nên giờ lại áp dụng sang với anh?”, câu nói của chồng làm tôi suýt khóc.

Sống chung trong gia đình 4 thế hệ, mỗi người một ý, mâu thuẫn xảy ra từ những nếp sinh hoạt rất nhỏ trong nhà. Mỗi lần thấy mẹ chồng phàn nàn, chồng tôi chưa cần suy xét gì đã bênh mẹ chồng tôi chằm chặp. Anh giận dỗi, cấm vận luôn chuyện ấy để ép tôi vâng lời bà và mẹ của mình. Có lần anh cấm vận tôi, không cho tôi chạm vào người khiến tôi phải “vạ vật” suốt gần 1 tháng trời.

Tôi phải ngọt nhạt, nịnh nọt, lấy lòng cả nhà chồng suốt cả tuần thì mới được chồng “xóa lệnh cấm vận”. Mà mỗi lúc ân ái, anh cũng chỉ “thả” cho tôi được vài phút làm tôi nhớ đến những tháng ngày cuồng say bên những người yêu cũ đến cháy lòng.

Tôi lấy chồng đến nay đã được nửa năm mà giờ vẫn chưa có bầu. Họ hàng, người quen đều hỏi thăm nhưng chồng tôi như vậy, bảo để bầu bí cũng khó. Tôi thật hối hận vì trước khi cưới chẳng “thử” trước để biết được “lòng” chàng. Nếu biết chồng tôi nhạt nhẽo, khô cứng chuyện ái ân đến vậy, chắc có “các vàng” tôi cũng chẳng dám bước chân lên xe hoa. Giờ tôi chán nản và hụt hẫng quá. Làm sao để thay đổi người chồng nhạt nhẽo, cứng nhắc của tôi đây?