Gái U30 mãi mới mở lòng yêu đương với trai tân, bất ngờ nghe tiếng la ú ớ trong phòng, tôi ghé mắt nhìn vào rồi đánh rơi cả ví tiền xuống đất
Vợ chồng tôi chuyển ra ngoài ở riêng ngay sau khi cưới. Căn nhà này do tiền của tôi phần nhiều, còn chồng chỉ bỏ tiền mua nội thất và vật dụng cần thiết. Anh làm lương thấp hơn tôi. Nhưng anh rất nhẹ nhàng, tâm lý, là kiểu người biết trước biết sau nên ai cũng quý. Sống với anh 2 năm nay, tôi chưa bao giờ hối hận vì làm vợ anh.
Hiện tại tôi đang có bầu 5 tháng. Chồng tôi thương vợ nên giành làm hết mọi việc nhà. Mỗi khi thấy anh mặc tạp dề màu hồng đứng trong bếp nấu ăn, tôi lại thấy buồn cười. Đàn ông mà nhẹ nhàng như anh, đúng là hiếm có. Con chưa sinh ra nhưng tôi đã cảm nhận được cuộc sống của một người mẹ bỉm sữa, chắc chắn sẽ sung sướng và thoải mái bởi tôi có một người chồng tuyệt vời.
Thế mà hôm qua, bạn thân của anh đến nhà chơi và tôi phát hiện ra sự thật đắng chát. Người bạn ấy tên G, nam tính, cơ thể lực lưỡng, ăn nói mạnh bạo, khác hẳn chồng tôi. Nhưng hai người họ lại rất thân với nhau.
Chồng nhờ tôi đi chợ, mua ít đồ ăn ngon về nhắm rượu. Đi nửa đường rồi tôi mới phát hiện mình quên ví tiền nên lại phải quay về nhà lấy. Thấy chồng và bạn đều không có ở trong nhà, tôi còn tưởng họ ra ngoài sân vườn uống cà phê rồi. Ví tiền tôi để ở phòng làm việc, sát phòng ngủ của hai vợ chồng. Cầm ví tiền rồi, thấy cửa khép hờ mà lại có tiếng rên rỉ, ú ớ phát ra nên tôi ghé mắt nhìn vào.
Cảnh tượng trong phòng, dưới ánh đèn ngủ khiến tôi sửng sốt, đánh rơi cả ví tiền xuống đất. Chồng tôi và người bạn kia đang làm chuyện XYZ với nhau trên chính giường cưới của tôi.
Nghe tiếng động, cả hai nhìn ra, thấy tôi thì vội vã buông nhau ra. Quá sốc nên tôi bị đau bụng, phải đưa đến viện khám và lấy thuốc an thai về uống. Lúc này, chồng mới thừa nhận anh vốn là người đồng tính. Hai người họ yêu nhau lâu lắm rồi nhưng vì gia đình, vì sợ ánh mắt của mọi người nên anh phải lấy tôi làm vợ cho tròn bổn phận và che giấu giới tính thật.
Tôi nghe chồng nói mà bật khóc vì cay đắng. Thì ra đó cũng là lý do anh không mặn nồng với vợ. Giờ chồng van xin tôi đừng bỏ anh, anh sẽ hoàn thành trách nhiệm của một người chồng, người cha. Sống với anh, tôi chắc chắn sẽ không chịu khổ. Nhưng tôi làm sao có thể chấp nhận chuyện chồng là người đồng tính? Tôi suy sụp quá.
Khánh kiệt kinh tế, tôi mang bán vàng cưới rồi 'ngượng chín mặt' khi ông chủ tiệm vàng nghiêm mặt...
Tôi mệt mỏi quá, không ngờ chồng vẫn chứng nào tật ấy. Bây giờ chẳng biết đào đâu ra tiền, tôi cũng không còn mặt mũi nào nhìn bố mẹ nữa. Tôi nên làm gì vào lúc này đây?
Thấy chồng bỏ thang máy đi thang bộ, vợ theo dõi rồi ngỡ ngàng khi thấy đứa bé anh đón...
Tôi cũng không can thiệp vào nữa, dù sao tôi vẫn tôn trọng chồng. Thế rồi đợt này dịch, công ty của tôi cho ở nhà làm việc, tôi mới phát hiện một chuyện rất lạ.
Thấy hôm nào mẹ chồng cũng đòi ăn trứng luộc dầm nước mắm, dâu trẻ thắc mắc rồi 'bật khóc'...
Mẹ chồng em thật thà lắm, bà bảo do các con chẳng có tiền, mẹ lên thì thêm miệng ăn nên sợ bọn em tốn kém.
Coi thường chồng nghèo, vợ trẻ đòi ly hôn và tròn mắt với 12 chiếc túi đựng tiền anh giấu...
Vì vậy mọi người ạ, đã là vợ chồng, khi không thể tin tưởng và hỗ trợ nhau thì tốt nhất hãy giữ lại lòng chung thủy. Với người như vợ tôi, dù có quyết định lại 100 lần, tôi vẫn lựa chọn ly hôn.