Đêm nào nhà chị hàng xóm cũng phát ra âm thanh 'nhạy cảm', hôm tình cờ đụng mặt người yêu của chị, tôi bàng hoàng đứng không vững
Tôi có một chị gái, cả hai hơn kém nhau 3 tuổi, đều đến tuổi lấy chồng. Dù bố mẹ tôi không thúc giục nhưng ông bà mong chúng tôi có thể lấy chồng gần, không sống xa bố mẹ quá. Ngặt nỗi cả tôi và chị đều quen người ở tỉnh khác. Thay vì vẫn giữ quan hệ với người yêu như tôi bây giờ, chị tôi sợ bố mẹ buồn nên quyết định chia tay rồi lấy người chồng hiện tại cùng quê.
Quả thật chị gái tôi đã rất đau lòng khi chia tay mối tình sâu đậm đó, tôi biết chị âm thầm khóc một mình chẳng nói với ai. Nhưng chị thương bố mẹ về già sống không gần con gái, chẳng ai chăm sóc nên chị đành hy sinh hạnh phúc của mình. Tôi thương chị lắm, thường xuyên nhắn tin hỏi han chị.
Trời thương cho tấm lòng hiếu thảo của chị, anh rể là người đàn ông sống trách nhiệm, yêu chị tôi thật lòng. Nhưng anh rể lại không thường ở nhà, phải đi công tác nhiều ngày. Lần nào anh đi công tác xa nhà cũng đều đem quà về cho tôi và bố mẹ. Anh thật sự quý trọng chị nên cũng yêu thương gia đình tôi.
Gần đây tôi bận ôn thi nên sang nhà bạn ở lại vài hôm để tiện ôn bài cùng nhau. Chẳng ngờ được, từ ngày tôi sang đã 3 hôm, ngày nào chị hàng xóm cũng dẫn người tình về, gây ra những âm thanh nhạy cảm. Tôi khá khó chịu nhưng lại chẳng làm được gì. Bạn tôi nói người hàng xóm này đã quen sống như thế, chẳng ngại ngùng gì nên có sang nói chuyện cũng vô ích.
Tôi tức no bụng, học cũng chẳng vô được. Sau 3 ngày khó chịu đó, tôi quyết định lấy sách vở ra sân ngồi học. Tôi định khoảng 10 giờ sẽ vào đi ngủ, chẳng ngờ được chị hàng xóm bên phòng kia đi ra cùng người tình. Tôi không định nhiều chuyện, vô tình liếc mắt nhìn sang người bên cạnh chị ta. Ngay sau đó, tôi chết điếng tại chỗ khi thấy khuôn mặt đó. Đó là anh rể của tôi!
Anh rể thấy tôi thì hoảng sợ và bối rối. Sau đó anh gọi tôi ra quán nước để nói chuyện. Anh nói yêu chị tôi còn người phụ nữ kia thì chỉ là qua đường cho vui. Anh viện lý do thường đi công tác không được gần vợ nên mới như thế. Anh nói anh biết chị gái tôi không quên được tình cũ, đến cả việc chăn gối với anh cũng lạnh nhạt tránh né. Anh rể đỏ mắt năn nỉ tôi đừng kể cho chị tôi biết.
Tôi thật sự oán giận người anh rể này, càng thấy thương chị gái của mình. Chị không lấy được người mình yêu, giờ lại bị chồng phản bội. Nếu biết sự thật thì chị sẽ còn tổn thương tới mức nào? Tôi có nên nói cho chị biết không?
Khánh kiệt kinh tế, tôi mang bán vàng cưới rồi 'ngượng chín mặt' khi ông chủ tiệm vàng nghiêm mặt...
Tôi mệt mỏi quá, không ngờ chồng vẫn chứng nào tật ấy. Bây giờ chẳng biết đào đâu ra tiền, tôi cũng không còn mặt mũi nào nhìn bố mẹ nữa. Tôi nên làm gì vào lúc này đây?
Thấy chồng bỏ thang máy đi thang bộ, vợ theo dõi rồi ngỡ ngàng khi thấy đứa bé anh đón...
Tôi cũng không can thiệp vào nữa, dù sao tôi vẫn tôn trọng chồng. Thế rồi đợt này dịch, công ty của tôi cho ở nhà làm việc, tôi mới phát hiện một chuyện rất lạ.
Thấy hôm nào mẹ chồng cũng đòi ăn trứng luộc dầm nước mắm, dâu trẻ thắc mắc rồi 'bật khóc'...
Mẹ chồng em thật thà lắm, bà bảo do các con chẳng có tiền, mẹ lên thì thêm miệng ăn nên sợ bọn em tốn kém.
Coi thường chồng nghèo, vợ trẻ đòi ly hôn và tròn mắt với 12 chiếc túi đựng tiền anh giấu...
Vì vậy mọi người ạ, đã là vợ chồng, khi không thể tin tưởng và hỗ trợ nhau thì tốt nhất hãy giữ lại lòng chung thủy. Với người như vợ tôi, dù có quyết định lại 100 lần, tôi vẫn lựa chọn ly hôn.