Đến thăm chồng cũ, tôi sửng sốt vì bộ dạng hiện tại của anh, sững khi thấy anh cầm thứ này
Tôi và chồng ly hôn sau 3 năm chung sống. Giữa chúng tôi không có người thứ ba xen vào, chia tay là vì quá nhiều mâu thuẫn trong cách sống và nuôi dạy con. Cãi vã càng nhiều thì tình cảm càng chóng tàn. Chồng không níu kéo tôi, tôi cũng đã quá mỏi mệt. Đến một lúc, cả hai quyết định ra tòa ly hôn. Chồng tôi để lại nhà cửa, tài sản cho vợ con, chọn ra đi tay trắng. Sau khi ly hôn chồng, tôi chật vật nuôi con một mình. Nhưng tôi không thấy hối hận vì quyết định này. Nếu đã không thể chung sống, không còn tình cảm thì chia tay là cách tốt nhất.
4 năm sau, tôi tái giá và có cuộc sống hôn nhân mới nhiều niềm vui. Tôi chuẩn bị đón con chung với người chồng hiện tại. Chồng mới rất yêu thương con trai của tôi. Tôi rất tin tưởng và biết ơn anh, cảm thấy mình may mắn khi gặp được anh.
Một hôm, tôi nghe người quen báo tin người chồng cũ vào viện vì bệnh nặng. Vì nghĩ duyên vợ chồng ngày trước, tôi đến thăm chồng cũ. Thấy tình cảnh của anh hiện tại mà tôi thở dài xót xa. Chồng cũ vốn là người khỏe mạnh, cao lớn nhưng giờ vì bệnh tật mà trở nên ốm yếu, nằm liệt giường.
Khi tôi đến, chồng cũ đang ngủ. Tôi bất ngờ khi thấy trên tay anh vẫn cầm tấm hình gia đình của chúng tôi ngày trước. Mẹ chồng cũ túc trực bên anh mỗi ngày, kể với tôi rằng sau khi chúng tôi ly hôn, anh sống không vui vẻ nhưng cũng chẳng dám sang thăm tôi. Khi tôi lấy chồng mới thì anh đổ bệnh luôn. Giờ anh muốn gặp con nhưng lại sợ con thấy bố bệnh tật sẽ sợ hãi.
Sau đó chồng tôi tỉnh lại. Anh thấy tôi thì cười rất tươi, giọng yếu ớt nói rằng muốn gặp con. Tôi nghe mẹ chồng cũ nói anh không còn sống được bao lâu, giờ chỉ muốn ngày tháng cuối được có con bên cạnh.
Tôi nghe mà đỏ mắt thương cho chồng cũ. Nhưng tôi không biết có nên để con sang sống với anh không. Vì con của tôi đã nhiều năm không gặp cha, tôi sợ con không quen. Huống hồ, tôi cũng sợ chồng mới sẽ không vui. Tôi nên làm thế nào đây?
Ngày tái hôn, con gái nhất quyết đòi ở với ngoại, biết được lý do cô dâu rơi nước mắt...
Nghe tôi nói thế, con bé mới thả lỏng, nói từng lời khiến tôi xót xa:
Nhân tình của chồng qua đời sau khi sinh khó, vợ tới bế con của cô ấy, nói một lời...
Cô ấy lương thiện và giàu bao dung như thế. Cô ấy khiến tôi thấy xấu hổ quá nhiều, thấy bản thân nợ cô ấy quá nhiều, thấy chính mình đớn hèn khi phụ bạc vợ.
Chồng đi nước ngoài làm việc rồi bỗng bặt vô âm tín, ngày anh trở về tôi chưa kịp cười...
Tôi đợi người chồng xuất khẩu lao động suốt 4 năm dài, trong đó là 1 năm như kẻ thất thần vì nghĩ rằng chồng mất tích hay đã không còn.
Đám tang của chồng, sếp tổng đánh xe hơi rồi mang đến thẻ ngân hàng 5 tỷ cùng lý do...
Tôi lướt mắt qua di ảnh của chồng, đến khuôn mặt đầy nước mắt của con trai, rồi cuối cùng là chiếc thẻ ngân hàng kia.