Đang tận hưởng đêm xuân hừng hực, đúng lúc cao trào thì nghe tiếng động lạ trong tủ, vật thể lạ sau cánh cửa khiến vợ chồng tôi chết sững
Cuộc sống làm dâu của tôi bắt đầu không dễ dàng gì. Nói thẳng ra là bị mẹ chồng soi từng chút một.
Chồng tôi vốn là con trai một nên được mẹ cưng chiều từ bé. Trước khi quen tôi, Long chẳng biết làm việc nhà, đến cả việc gấp chăn màn sau khi ngủ cũng không làm được. Khi gặp tôi, được tôi chỉ dạy rồi thường xuyên bắt làm thì anh mới dần thay đổi. Thấy con trai dần thay đổi, có người yêu sang chơi là lau dọn nhà cửa, vào bếp phụ giúp thì mẹ chồng tôi khó chịu ra mặt.
Ngay từ ngày cưới, tôi đã thấy mẹ chồng mặt mày khó chịu nhìn tôi. Nhưng tôi cứ kệ, tôi lấy chồng chứ không phải lấy mẹ chồng. Đến đêm tân hôn, tôi và chồng hào hứng lắm. Chúng tôi đổ người trên giường, hạnh phúc ôm lấy nhau. Nhưng đang khúc cao trào thì tôi nghe thấy tiếng động lạ trong tủ quần áo. Chồng tôi thì nói chắc do tủ lâu năm nên thế. Chồng tôi chưa dứt lời từ trong tủ đổ ào ra một “thứ”. Khi chúng tôi bật đèn lên thì cảnh trước mắt quả thật quá bất ngờ.
Mẹ chồng tôi đưa xoa lấy lưng nằm trên đất. Còn tôi và chồng thì hoảng loạn tìm quần áo mặc vào. Mẹ chồng tôi từ từ đứng dậy, nhíu mày nhìn chúng tôi rồi nói một câu:
“Cô cậu cái gì thì cũng vừa vừa thôi, đừng có làm quá mà đổ bệnh!”.
Khi tôi hỏi sao mẹ chồng lại ở đây thì bà tỉnh bơ nói rằng đang dọn dẹp phòng cho con trai thì hai người bất ngờ vào, bà không biết làm sao nên chui vào tủ trốn. Mẹ chồng nói thế rồi đi ra ngay, để lại hai đứa chúng tôi nhìn nhau ngỡ ngàng.
Sau hôm ấy đã khoảng hơn 2 tuần vậy mà đầu óc tôi vẫn chưa thể quên khoảnh khắc mẹ chồng ào ra nhìn chúng tôi ân ái. Chẳng lẽ từ nay về sau hôn nhân của tôi sẽ do bà điều khiển ư?
Vừa về ra mắt nhà bạn trai, vừa nghe cháu của anh vô tư nói một câu, tôi xách đồ...
Đến lúc trở vào nhà, tôi thấy hai đứa trẻ vẫn đang chơi xe đồ chơi với nhau. Tôi định đến bảo thằng bé vào nhà thì nghe nó nói với cậu bạn hàng xóm:
Kết quả ADN đích thị là con mình nhưng lại y đúc hàng xóm, cay đắng biết sự thật tôi...
Quả thật tôi không bao giờ ngờ có ngày hôm nay…
Ly hôn năm, chồng cũ lần đầu đến thăm vợ cũ, nghe con vô tư hỏi mẹ một câu...
Vợ cũ nói với tôi vì nhiều năm tôi không đến thăm nên con cũng không nhớ mặt bố. Sau đó, cô ấy còn nói thẳng:
Tình cờ thấy mẹ chồng giặt đồ lúc sáng sớm, tôi tức giận muốn bật khóc, cất luôn số tiền...
Tôi đau lòng và uất hận vô cùng. Tôi thương bản thân một thì thương con gái mười. Con gái tôi chẳng có tội tình gì, vừa sinh ra đã bị ông bà nội ghẻ lạnh.