Đàn bà ngoại tình: Lạc lối một bước đã không thể quay đầu
Mấy ông hàng xóm đang nhậu nhẹt, họ nói rất to, giọng ồm ồm nên ở nhà cạnh bên tôi vẫn có thể nghe hết được câu chuyện của họ: “Thứ đàn bà ấy thì cạo đầu bôi vôi thả trôi sông”, “bị cắm cho cái sừng to tướng như thế thằng đàn ông nào mà không nhục”, “tởm lợm cho thứ đàn bà lăng loàn, mất nết. Đụng phải vợ tôi, bắt gặp cảnh như vậy tôi đánh cho thừa sống thiếu chết…”. Thì ra họ đang bàn tán chuyện một chị ở xóm tôi bị chồng bắt quả tang ngoại tình.
Thật tình với người đàn bà ấy, tôi thấy thương hơn là trách. Chị về làm dâu ở đây cũng ngót nghét 5 năm. Hồi đám cưới, ai cũng xuýt xoa khi chú rể cưới được một cô gái rất xinh đẹp. Về làm dâu nhà chồng, đối đãi với bà con hàng xóm chị chưa để ai phải chê trách bao giờ. Tôi nhớ có dạo mẹ chồng chị bị tai biến, nằm liệt trên giường cả năm trời. Chị bận bịu công việc, lại vừa chăm mẹ. Tắm rửa vệ sinh cho mẹ, mấy đứa con gái đều né vì sợ bẩn nhưng chị vẫn không ngại ngần.
Sống trọn vẹn như thế, nhưng chị lại có người chồng rất tệ. Tôi chả lạ gì thói hư của anh ta. Trước khi lấy chồng, anh đã nổi tiếng là kẻ phá làng phá xóm. Dạo trước anh ta lên thành phố làm ăn, cha mẹ thấy lông bông mãi nên mới giục cưới. Anh này được cái rất dẻo miệng, lại ga lăng. Chắc cũng vì thế mà chị chịu về làm vợ.
Đàn ông luôn là những kẻ “cả thèm chóng chán”. Cưới vợ tu chí đâu chừng một năm lại bắt đầu sinh tật, kết giao với đám bạn xấu, suốt ngày rủ rê nhậu nhẹt, cờ bạc, không chịu làm ăn. Vợ nói hoài cũng chứng nào tật ấy. Nhiều lúc bài bạc thua tiền, anh đổ lỗi do vợ. Đã có lần cay cú, sẵn hơi men trong người anh ta tát vợ mấy cái liền. Kinh tế trong nhà một mình chị gánh. Kiếm được đồng nào lo thuốc thang cho mẹ chồng, anh chồng cũng nhẫn tâm móc sạch đi đánh bài. Chị khóc hết nước mắt.
Tôi nghĩ, nếu là tôi có lẽ tôi đã bỏ người chồng như vậy từ lâu. Nhưng mẹ chồng ốm, chị vẫn cố gắng lo cho tròn phận con dâu. Mẹ chồng chị tốt lắm, bà đã từng khóc bảo chị: “Sống không nổi với nó thì bỏ. Làm mẹ nhưng không dạy được con, lại làm khổ con”. Chị vẫn cắn răng chịu đựng.
Cách đây mấy hôm, không biết anh chồng nghe tin ở đâu vợ mình tằng tịu với người khác, bắt quả tang tại trận. Chị bị đánh, bị tát, bị chửi là lăng loàn, đĩ thõa. Đêm, chị lẻn sang nhà tôi. Mặt mũi, tay chân đầy những vết cứa, chị bảo anh chồng cay cú lấy dao lam rạch tay chân chị. Chị mượn tôi một số tiền, để bắt xe lên thành phố. Chị bảo, cuộc đời chị không tìm được đường quay đầu rồi.
Gạt nước mắt chị tâm sự, bản thân chị cũng không hề muốn mọi chuyện xảy ra như thế này. Đàn bà có chồng tệ bạc, đau đớn và tủi nhục lắm. Chị phải gồng mình lên, cố gắng đến cạn kiệt sức lực mới trụ vững ở cái nhà đó mấy năm nay. Thực tâm chị cùng thèm khát có một người xoa dịu những tổn thương, những cay đắng của chị. Người đàn ông kia hay giúp đỡ, quan tâm chị. Chị không biết đó có phải yêu hay vì quá thiếu thốn tình cảm mà chị ngã vào lòng anh ta. Chỉ duy nhất cái đêm anh ta hẹn chị đi cà phê, lần ấy bị chồng phát hiện. Nhưng một lần thôi cũng khiến chị không có đường để quay đầu. Chị mượn tôi tiền để đi nơi khác sống, rồi chị gửi lại sau. Đi đâu cũng gặp những tiếng xì xầm, cười nhạo chị không sống nổi.
Chị đi rồi tôi nghe lòng mình nặng trĩu. Bao nhiêu cố gắng, bao nhiêu hi sinh của chị bỗng chốc bị đạp đổ trong một phút yếu lòng. Rồi mọi người ở đây sẽ còn nhắc mãi chuyện một người đàn bà phản trắc, lăng loàn. Sẽ không ai còn nhớ chuyện chị chăm sóc mẹ chồng, sống tử tế và vẹn tròn. Cuộc đời có lẽ quá bất công với người phụ nữ. Đàn bà một lần lạc lối, đã không thể quay đầu.
Đau buồn vì chồng gặp tai nạn qua đời, không ngờ người phụ nữ dắt thêm đứa con nói những...
Nỗi đau này chưa xong nỗi đau khác ập đến khiến đầu óc tôi rối lên chẳng nghĩ được gì chỉ có ngồi khóc nhìn chị ta đương ở thế đắc thắng.
Nghi ngờ chồng có quỹ đen, tôi lén lút trữ của cải cho bản thân mình, nào ngờ ngày đọc...
Khi đưa tang chồng xong, đọc xong những dòng chữ đó thì mắt tôi đã nhòa đi, nước mắt chảy nhòa...
Lâm bệnh nặng, chồng xin vợ cho gặp nhân tình lần cuối, nào ngờ phản ứng của ả bồ khiến...
Song cách đây vài tháng, Thành phát hiện bị suy thận độ 4. Tình trạng sức khỏe mỗi ngày một giảm sút trông thấy. Dù một tuần chạy thận 2, 3 lần cũng chẳng thể kéo dài thời gian sống cho anh được bao nhiêu nếu bệnh viện không tìm được người hiến thận tương thích với cơ thể anh.
Gọi cả gia đình đi bắt gian, đến tới nơi mở cửa ra, tôi và bố đứng hình trước cảnh...
Kỳ thực, tôi biết quan hệ mẹ chồng nàng dâu của gia đình tôi không hòa hợp, thậm chí là căng thẳng.