Cô đơn... lồng lộn
58 tuổi, ngoài lương hưu, có căn nhà nhỏ cho thuê, bà Trịnh Tú Hoa mới bắt đầu sống cuộc đời nhàn nhã, làm những gì mình thích. Cô con gái duy nhất của bà sắp tốt nghiệp đại học, rất tự lập, đã kiếm ra tiền. Ông chồng cùng tuổi, đi làm tà tà, chờ ngày về hưu. Gia đình bà cứ thế tận hưởng nhịp êm ả, nhẹ nhàng.
Nhưng ba tháng nay, cứ ba giờ sáng, bà Hoa lại bật dậy sau cơn chập chờn. Bà nghe rõ tiếng chồng ngáy đều đều ở phòng bên cạnh, rồi thở dài. Cách đây hai năm, bà bệnh, quan hệ vợ chồng phải kiêng khem, nên ông tạm ngủ riêng.
Thế nhưng, khi bà báo đã hết bệnh, ông lại bảo ngủ riêng quen rồi. Bà ừ à cho qua chuyện chứ không lẽ bắt ông về giường. Nhưng đó dù sao vẫn là chuyện nhỏ, vợ chồng cũng già rồi; khi nào ông cần, bà lại sẵn sàng chiều ông.
Bà mất ngủ vì cảm thấy ông có gì đó “khang khác”. Đi làm về, ông nằm dài xem phim hoặc bấm điện thoại. Ngày trước, ông còn phụ bà việc nhà, nay bỏ lơ. Bà thấy ông bỗng siêng tắm, siêng ăn kiêng và siêng ôm điện thoại. Rõ ràng là ông đang “giữ gìn sức khỏe và ngoại hình”. Hẳn là ông đang có… bồ.
Bà hốc hác, phờ phạc, ăn chẳng thấy ngon. Bà tin vào linh cảm của mình. Tối nào ông cũng về nhà, nhưng còn buổi trưa, ông đi làm, ra ngoài ăn cơm, rồi còn thứ Bảy, Chủ nhật, ông cũng dắt xe đi. Bà hỏi thì ông gắt: “Đi cà phê chút”. Chút của ông là từ sáng đến chiều. Trước đây, ông ở nhà, vợ chồng cũng “riêng một góc nhà”. Nhưng giờ ông không có trong cái góc ấy, bà thấy lạnh lẽo quá.
Bà chợt nhận ra, cô đơn không phải là sống một mình, mà là sống bên nhau nhưng không có nhau. Cô đơn là khi vẫn có người thân, bạn bè mà không biết tỏ bày với ai. Như bây giờ, bà chỉ biết ôm nỗi hoài nghi ngày một lớn, không nói được với con gái, cũng chẳng nói được với chồng, bạn bè lại càng không.
Bà sợ bị cười chê, già rồi mà nghĩ bậy bạ, ghen tuông linh tinh. Bà âm thầm tạo nhiều cơ hội để lôi kéo chồng, nhưng ông không ham đi chơi, đi ăn. Bà bày chuyện đi học khiêu vũ, ông bảo “bà thích thì cứ đi”. Lòng bà càng hiu hắt, vậy là ông cũng chẳng sợ… mất vợ. Đích thị là ông đã có người khác để thương, để nhớ, để ghen, để hờn. Ngày xưa, bà biết mình chẳng đủ sắc hương, nên đâu dám mơ chồng là cây tùng, cây bách. Lấy chồng, bà vẫn tự lập, lo thân, kiếm tiền nuôi con.
Các bà vợ, từ bà đẹp đến bà không đẹp, từ bà giàu đến bà chưa giàu, từ bà học cao đến bà không học nhiều hình như đều có một điểm chung: sợ người thứ ba. Cuộc tình tay ba làm các bà cảm thấy cô đơn khủng khiếp, nhưng người thứ ba đâu phải lúc nào cũng là người tình của chồng.
Đó là tình hình của bà Lâm Thiên Hương - một doanh nhân ngành thực phẩm - chồng bà, từ lâu đã giác ngộ gia đình là trên hết. Ông tự trách thời trai trẻ có lúc mê gái hơn vợ, nên vào tuổi 50, ông quyết liệt bù đắp cho vợ con. Vợ đi chợ, đi chùa, đi chơi… ông đều làm tài xế. Thế mà hơn một năm nay, dù chồng trong sạch, bà vợ vẫn cảm thấy “còn lại một mình”.
Chuyện là, sau 30 năm, ông gặp lại một người bạn cũ. Điều đáng chú ý là trước các cô tình nhân cũ vẫn còn xuân sắc thì chồng bà tỉnh bơ. Còn cô này, chỉ là bạn, chồng bà lại hớn hở chào đón. Chẳng mấy chốc, họ trở nên thân thiết. Là bạn bè trong sáng, nên ông chẳng cần giấu vợ.
Vợ chồng vào nhà hàng, thức ăn dọn lên, ông ra hiệu cho vợ dùng bữa trước, vì ông bận nghe điện thoại, rồi ông giải thích: “Cô ấy ở một mình, đi công tác, nhà bị trộm, thiệt là khổ thân…”. Vừa ăn, ông vừa kể cho bà Hương nghe cách nào trộm vào nhà cô ấy, cô ấy mất những thứ gì…
Ông có vẻ rất tâm đắc khi khuyên cô bạn nên đặt đôi giày đàn ông cỡ to trước cửa nhà, để trộm sợ. Nhìn ông chồng cười cười suốt bữa ăn mà bà Hương âm thầm bực, cười gượng theo câu chuyện của ông. Ông đang vui vì dù có chuyện gì quan trọng, cô bạn đều thông báo và lắng nghe chia sẻ của ông.
Bà đọc tin nhắn cô bạn ấy gởi cho chồng bà, có khi mỗi ngày những 20 tin, bất kể giờ giấc, toàn tin sạch sẽ về bạn bè, về trường lớp ngày xưa. Chồng bà cũng nhiệt tình hồi đáp. Có lúc, ông hẹn gặp cô ấy, rồi rủ vợ đi cùng. Thấy chồng đang phấn khích, bà không nỡ từ chối. Biết cô ta đã lâu, giờ gặp mặt mới hiểu, chồng bà thích nói chuyện với cô ấy, vì cô ấy hài hước, nhẹ nhàng - thứ hiếm thấy ở bà.
Bà đã từng ghen khi ông phải lòng một cô gái trẻ, nhưng lúc đó bà chẳng thấy cô đơn. Bên cạnh bà có cả mẹ chồng ủng hộ, bà được nói, được giận hờn, được khóc, được quyền buộc chồng phải chọn gia đình hay tình nhân. Còn trong tình huống này, bà được quyền giả bộ làm một người vợ rất tốt với bạn của chồng. Ghen mà không được tỏ bày mới thật sự cô đơn.
Vậy mới biết, mấy cô độc thân thường cô đơn êm đềm, còn đàn bà có chồng thường cô đơn… lồng lộn.
Đau buồn vì chồng gặp tai nạn qua đời, không ngờ người phụ nữ dắt thêm đứa con nói những...
Nỗi đau này chưa xong nỗi đau khác ập đến khiến đầu óc tôi rối lên chẳng nghĩ được gì...
Nghi ngờ chồng có quỹ đen, tôi lén lút trữ của cải cho bản thân mình, nào ngờ ngày đọc...
Khi đưa tang chồng xong, đọc xong những dòng chữ đó thì mắt tôi đã nhòa đi, nước mắt chảy...
Lâm bệnh nặng, chồng xin vợ cho gặp nhân tình lần cuối, nào ngờ phản ứng của ả bồ khiến...
Song cách đây vài tháng, Thành phát hiện bị suy thận độ 4. Tình trạng sức khỏe mỗi ngày một...
Gọi cả gia đình đi bắt gian, đến tới nơi mở cửa ra, tôi và bố đứng hình trước cảnh...
Kỳ thực, tôi biết quan hệ mẹ chồng nàng dâu của gia đình tôi không hòa hợp, thậm chí là...