Chồng tôi đưa chị hàng xóm đi đẻ, khi xuất viện, chị đề nghị một việc khiến tôi bối rối
Không những thế, làm được đồng nào còn đưa vợ hết đồng đó, sau lại phải ngửa tay xin tiền vợ. Nhiều lúc thấy thương chồng quá, tôi đưa thêm vài triệu để chi tiêu cho thoải mái nhưng anh không cầm, anh chỉ để trong ví tối đa là 200 nghìn, không muốn để nhiều sợ tiêu hết.
Đêm hôm thứ 5 vừa rồi, lúc đó là 8h30 mà chồng chưa về. Mọi ngày anh làm tăng ca, về muộn lắm cũng chỉ là 8h tối. Lo sợ anh gặp vấn đề nên tôi gọi điện. Mấy cuộc đầu thì đổ chuông nhưng không ai bắt máy, những cuộc sau thì máy tắt ngấm. Không thể liên lạc được, tôi sốt ruột, không có tâm trạng nào ăn uống nữa.
Trong khi các con đã ngủ, tôi vẫn ngồi trước mâm cơm đợi chồng. Mãi đến 10h đêm mới thấy anh về với bộ dạng mệt mỏi. Chưa để tôi hỏi, anh vội nói lời xin lỗi và khai thật chuyện xảy ra khi tối. Lúc đi làm gần về đến nhà, anh thấy chị Thanh ở đầu hẻm kêu cứu. Thấy lạ nên chồng ngó vào xem. Thì ra chị ấy trở dạ sớm, không có người thân bên cạnh nên anh buộc phải đưa chị tới bệnh viện gấp, không kịp gọi điện cho tôi.
Sợ vợ ghen tuông nên chồng nói là giữa 2 người không có tình cảm gì, mong vợ đừng hiểu nhầm. Tôi lạnh lùng nói làm gì có chuyện trùng hợp thế, chắc chắn đứa nhỏ đó là con của anh. Thế nên, ngày sinh con, chị Thanh mới gọi anh đưa đi đẻ. Mải giúp người ta quá mà không thèm nghe điện thoại của vợ, còn tắt máy nữa.
Chồng lắc đầu phủ nhận tất cả những lời tôi nói. Anh bảo có nghe thấy tôi gọi nhưng lúc đó đang bế chị Thanh ra khỏi xe nên không nghe được. Đến lúc rảnh định gọi lại thì điện thoại hết pin. Để chứng minh bản thân là trong sạch, chỉ giúp người 1 cách vô tư, chồng đưa tôi xem chiếc điện thoại đã tắt và giơ tay lên thề. Nhìn thái độ đứng đắn nghiêm túc của anh, tôi tin tưởng những lời chồng nói.
Sáng nay tôi qua nhà thăm chị Thanh, chị ấy đã xuất viện được 2 hôm rồi. Chị Thanh luôn miệng cảm ơn vợ chồng tôi và đề nghị để con gái vừa sinh xong của chị nhận chồng tôi là bố nuôi. Việc này khiến tôi rất bối rối. Thật sự tôi không muốn có quá nhiều mối quan hệ với nhà chị Thanh, vì gia cảnh chị rất phức tạp. Tôi sang thăm vì tình nghĩa hàng xóm, chồng tôi giúp chị cũng vì bản chất anh là người tốt, huống chi trong tình huống đó, bất kỳ ai cũng sẽ hành động giống chồng tôi thôi. Thế nhưng tôi không biết từ chối thế nào vì chị vừa mới sinh xong. Mong mọi người tư vấn cho tôi.
Khánh kiệt kinh tế, tôi mang bán vàng cưới rồi 'ngượng chín mặt' khi ông chủ tiệm vàng nghiêm mặt...
Tôi mệt mỏi quá, không ngờ chồng vẫn chứng nào tật ấy. Bây giờ chẳng biết đào đâu ra tiền, tôi cũng không còn mặt mũi nào nhìn bố mẹ nữa. Tôi nên làm gì vào lúc này đây?
Thấy chồng bỏ thang máy đi thang bộ, vợ theo dõi rồi ngỡ ngàng khi thấy đứa bé anh đón...
Tôi cũng không can thiệp vào nữa, dù sao tôi vẫn tôn trọng chồng. Thế rồi đợt này dịch, công ty của tôi cho ở nhà làm việc, tôi mới phát hiện một chuyện rất lạ.
Thấy hôm nào mẹ chồng cũng đòi ăn trứng luộc dầm nước mắm, dâu trẻ thắc mắc rồi 'bật khóc'...
Mẹ chồng em thật thà lắm, bà bảo do các con chẳng có tiền, mẹ lên thì thêm miệng ăn nên sợ bọn em tốn kém.
Coi thường chồng nghèo, vợ trẻ đòi ly hôn và tròn mắt với 12 chiếc túi đựng tiền anh giấu...
Vì vậy mọi người ạ, đã là vợ chồng, khi không thể tin tưởng và hỗ trợ nhau thì tốt nhất hãy giữ lại lòng chung thủy. Với người như vợ tôi, dù có quyết định lại 100 lần, tôi vẫn lựa chọn ly hôn.