Trong khi dịch viêm phổi cấp gây ra bởi virus corona chủng mới đang bùng phát mạnh mẽ, đặc biệt tại Trung Quốc, thì những người bận rộn nhất có lẽ là các y bác sĩ. Đối với cô Zhang Ni, một y tá thuộc Khoa truyền nhiễm của Bệnh viện Tongji, thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc, thì công việc và trách nhiệm còn lớn hơn rất nhiều, bởi Vũ Hán là nơi bùng phát dịch bệnh và diễn biến dịch nghiêm trọng nhất.
Theo Nhật báo Hồ Bắc đưa tin, cô Zhang Ni đã làm việc tại Khoa truyền nhiễm của bệnh viện này được 10 năm. Từ khi dịch corona bùng phát, cô Zhang Ni trở thành một trong số nhiều y tá tuyến đầu chồng lại dịch bệnh, liên tục điều trị cho các bệnh nhân viêm phổi cấp không ngừng nghỉ.
Do số lượng bệnh nhân quá nhiều và liên tục tăng lên, cô Zhang Ni phải ở lại khu cách ly để làm việc, không thể về nhà nghỉ ngơi suốt nhiều ngày. Cô và các đồng nghiệp phải mặc quần áo bảo hộ gần như cả ngày để tránh lây nhiễm chéo, găng tay cũng phải đeo 2 lớp. Cô Zhang Ni kể rằng việc mặc đồ bảo hộ trong thời gian dài thật sự rất khủng khiếp vì vừa đau, vừa nóng, lại hạn chế tầm nhìn và tiếp xúc.
Cô Zhang Ni là một trong những y tá tuyến đầu tại Vũ Hán (Ảnh minh họa)
Thế nhưng tất cả những điều ấy chẳng thấm vào đâu so với nỗi đau mà cô Zhang Ni phải chịu đựng. Ngày 18/1 là ngày thứ 6 liên tục cô Zhang Ni ở trong khu cách ly để cứu giúp bệnh nhân. Tới 18h tối hôm đó, cô dự định về nhà để vừa nghỉ ngơi, vừa thăm người chú thân thiết đã nuôi mình từ nhỏ. Tuy nhiên, Zhang Ni đứng ngoài bấm chuông và gõ cửa suốt 20 phút không thấy ai trả lời.
Lo lắng có chuyện chẳng lành, cô Zhang Ni nhờ người phá cửa thì sốc nặng khi thấy người chú đang nằm trên sàn nhà. Nhân viên cấp cứu nhanh chóng đến nơi nhưng người chú này được xác định đã qua đời 5 tiếng trước vì đột quỵ.
Khi cô Zhang Ni được 1 tuổi, bố của cô đã qua đời trong một tai nạn giao thông, một thời gian sau thì mẹ tái hôn. Sau đó, cô Zhang Ni được bà nội và người chú nhận nuôi, chăm sóc như con ruột. Mặc dù bên ngoài, Zhang Ni gọi là "chú" nhưng trong thâm tâm, cô đã coi người đàn ông này như bố của mình. Chính vì vậy, việc chứng kiến người chú đột ngột ra đi đã khiến cô suy sụp nặng nề.
Chưa dừng lại ở đó, Zhang Ni đã mở điện thoại của người chú lên và thấy cuộc gọi cuối cùng trong máy ông là cho cô. Tuy nhiên khi đó, Zhang Ni đang ở trong khu cách ly, không thể nghe điện thoại nên đã lỡ cuộc gọi này. Điều này đã khiến cô vô cùng hối hận và thất vọng. "Có lẽ ông ấy đã gọi điện nhờ tôi giúp đỡ nhưng khi đó, tôi đang ở trong khu cách ly nên không biết gì. Tôi đã cứu sống nhiều bệnh nhân mỗi ngày nhưng lại không thể cứu người mình thân yêu nhất", Zhang Ni nói trong nước mắt.
Được biết, chú của cô Zhang Ni bị bệnh tim, cao huyết áp và thấp khớp, nhưng vì không muốn cô Zhang Ni lo lắng nên lúc nào ông cũng nói mình không sao, ngay cả khi có vấn đề khẩn cấp ông cũng không gọi cho cháu gái. Có lẽ khi ấy, người chú biết mình sẽ không qua khỏi nên mới gọi điện cho cô Zhang Ni để nói những lời cuối cùng, nào ngờ cuộc gọi không thể thực hiện.