Tôi và chồng kết hôn được 5 năm nhưng mãi chưa có con. Anh và tôi là bạn chung thời Đại học, anh tán tình yêu đương rồi đòi cưới tôi cho bằng được mặc mẹ chồng ra sức phản đối. Hoàn cảnh tôi khó khăn, mẹ mất sớm, ba lại đi làm xa, một mình tôi nuôi hai em nhỏ nên thường xuyên bị gia đình chồng khinh khi.
Gia đình anh khá giả nên mẹ chồng cho rằng tôi không xứng, khuyên nhủ anh hết lần này đến lần khác chia tay tôi. Đỉnh điểm là chuyện con cái, vợ chồng tôi đã cố gắng rất nhiều nhưng mãi chưa có tin vui, bản thân và chồng cũng vô cùng sốt ruột.
Mẹ chồng vì thể mà ngày càng ác cảm, có lần còn khuyên tôi buông tha cho anh lấy vợ khác, nói tôi gái độc không con. Cũng vì thể, tôi áp lực rất nhiều, nhưng vì thương chồng nên cố gắng vun vén gia đình mà ở lại.
Thời gian đầu, chồng tôi rất thương yêu, một mực cãi lại mẹ để quyết lấy tôi cho bằng được, nhưng thời gian trôi qua, gia đình xảy ra nhiều mâu thuẫn, mẹ chồng nàng dâu lại không hòa hợp, thêm việc chúng tôi mãi không có con, anh lao đầu vào công việc.
Có khi cả tháng tôi chỉ gặp chồng vài lần, hầu hết thời gian anh đều ở công ty. Mỗi khi tôi gọi điện anh đều tắt máy ngang và nói đang bận, nhiều lần tôi muốn hâm nóng tình cảm vợ chồng, nấu bữa cơm ngon đợi anh về. Nhưng chồng tôi thời gian trở lại đây đều về nhà vào đêm muộn, có hôm còn chẳng thấy về.
Tôi có thẳng thắn đề cập với anh về kế hoạch sinh con, tôi muốn cùng anh đi gặp bác sĩ để tìm phương pháp tốt nhất cho hai vợ chồng. Anh đồng ý đi nhưng chẳng mảy may quan tâm đến kết quả, vẫn cứ đi sớm về khuya mặc vợ ở nhà.
Ngày cầm giấy kết quả, tôi ngỡ ngàng khi anh bị chuẩn đoán là vô sinh. Thì ra nguyên nhân là do chồng tôi nên suốt bao năm qua, mọi sự cố gắng có con của tôi đều là vô nghĩa. Tôi sợ chồng đau lòng nên cứ chần chừ việc thông báo chuyện này với anh, phần vì thấy anh bận rộn công việc, phần vì sợ nói ra anh sẽ tự trách mình.
Nhưng đúng là cuộc đời ít ai định được, tôi vẫn cứ như một con rối cho đến khi có một cuộc điện thoại gọi đến cho tôi, đầu dây bên kia là giọng nữ, cô ta tự xưng là nhân tình của chồng tôi và nói rằng đã có con với chồng tôi được 5 tháng.
Tôi bất ngờ không tin vào tai mình vì nếu đây là sự thật thì quá vô lý, rõ ràng chồng tôi vô sinh, rõ ràng anh ta mới chính là nguyên nhân khiến chúng tôi không thể có con nhưng lại vô tư quan hệ ngoài luồng với người khác. Tim tôi như thắt lại một nhịp, chân đứng không vững vỡ lẽ thì ra bấy lâu này anh ta đi sớm về khuya là tại vì có nhân tình bên ngoài.
Tôi lập tức hẹn hai người để ba mặt một lời, quả nhiên anh ta xác nhận với tôi rằng cô bồ nhí đã có thai và muốn ly hôn tôi, nói với tôi tình cảm anh ta đã nguội lạnh từ lâu vì tôi là gái độc không con.
Tôi bình tĩnh lắng nghe câu chuyện, mừng thầm trong bụng vì thoát khỏi hôn nhân đầy ám ảnh này, tôi nói với chồng mình rằng anh ta đang bị nhân tình lừa dối, rằng anh ta thật sự không thể có con và đưa giấy xét nghiệm ra. Cô nhân tình sững sờ còn anh ta thì run rẩy không tin vào mắt mình, đây chắc là cái giá phải trả cho những kẻ dối gian.
Tôi cảm thấy nhẹ nhàng khi bước ra khỏi cuộc hôn nhân địa ngục này, rời xa người mẹ chồng hà khắc, ông chồng nhu nhược và trăng hoa. Có lẽ tôi sẽ có cuộc đời mới yên ấm và vui vẻ hơn như tôi mong muốn.