Bố mẹ tôi là người giản dị, sống tiết kiệm, không phô trương. Vì thế mà nhà có tiền tỷ, có xe ô tô, có căn hộ chung cư cho thuê nhưng cả nhà tôi lại sống trong căn nhà từ đường nhỏ, bình thường ở quê. Khi nào cần đến công ty, bố tôi chỉ cần gọi điện cho tài xế riêng đến đón là được. Vì thế, nhìn ông bà mặc bộ đồ pijama đơn sơ, mang dép lào đi hóng gió ở đường quê, chẳng ai nghĩ họ lại sở hữu số tài sản khổng lồ.
Tôi được hưởng sự giáo dục từ bố mẹ nên cũng chẳng thích phô trương, khoe mẽ. Tôi dùng đồ bình dân, ăn uống vỉa hè, đi xe ga bình thường. Nên khi bố mẹ chồng tương lai đến nhà tôi chơi, họ tỏ thái độ coi thường ra mặt.
Mẹ chồng tương lai đi dạo một vòng quanh nhà rồi bĩu môi chê: "Nhà nghèo mà đòi với cao, muốn lấy chồng giàu chắc để bòn của về cho bố mẹ đây mà". Bố mẹ tôi nghe được, vẫn bình thản, còn nháy mắt cho tôi im lặng. Hôm ấy, mẹ chồng tương lai nói đủ thứ, khinh thường thể hiện rõ ra mặt, kiểu như: "Nhà cô nghèo, nhà tôi giàu, tôi nói gì cũng đúng, cô buộc phải nghe" vậy.
Khi tiễn họ ra về, chồng tôi ái ngại, cúi đầu xin lỗi gia đình tôi vì thái độ và cách cư xử của mẹ anh. Anh bảo bà có tính khoe mẽ nên bố anh cũng nhiều lần mất mặt vì vợ. Anh buồn, nói hoài mà mẹ anh không thay đổi. Tôi cười cười, kiểu người khoe mẽ ấy, tôi gặp nhiều rồi. Chỉ là người thể hiện rõ ra mặt như bà đúng là chẳng có nhiều.
Chuyện cưới hỏi của tôi bị chi phối bởi mẹ chồng rất nhiều. Bà bắt buộc tôi phải nghe theo trong mọi chuyện. Từ váy cưới, hoa cưới, trang trí phòng tân hôn... Riêng phòng tân hôn, tôi nhất quyết buộc chồng phải theo ý mình. Anh cũng mệt mỏi với mẹ nên khăng khăng theo ý tôi. Tôi bỏ ra hơn 50 triệu để trang trí phòng tân hôn đúng ý mình dù nhận được những câu cạnh khóe, xóc xỉa của bà.
Ngày cưới, khi được MC mời phát biểu trong hội hôn, mẹ chồng tôi nói thẳng: "Cưới thì cưới chứ chẳng ưng con dâu lắm". Mọi người bàn tán xì xào, bố mẹ tôi vẫn bình thản. Mẹ tôi vẫn gửi lời cảm ơn thông gia rồi bảo có quà tặng con gái làm của hồi môn. Mẹ chồng tôi đứng bên cạnh bĩu môi, tỏ ý khinh thường, cho rằng nhà chúng tôi thì làm gì có nhiều tiền mà tặng.
Mẹ tôi rút trong ví ra một cuốn sổ đỏ và cuốn sổ tiết kiệm: "Đây là căn hộ chung cư trị giá 6 tỷ, còn đây là cuốn sổ tiết kiệm trị giá 1 tỷ và chìa khóa xe ô tô 2 tỷ rưỡi, tôi tặng cho con gái. Nhưng người đứng tên chỉ là con gái tôi thôi ông bà nhé. Tôi sợ con trai ông bà bòn của đem về cho bố mẹ lắm nên quyền sở hữu, tôi dành cho con gái thôi, ông bà thông gia thông cảm".
Mẹ tôi cười, nói bình thản. Mẹ chồng tôi thì cúi gầm mặt ê chề xấu hổ. Từ hôm đấy đến nay, mẹ chồng thay đổi thái độ hẳn với tôi. Nhưng tôi vẫn không sao thích nổi bà vì những gì bà thể hiện, nói năng trước đây mới chính là con người thật của bà. Bây giờ cũng chỉ là lấy lòng tôi thôi. Theo mọi người, tôi có nên bảo chồng ra ở riêng, chuyển đến chung cư tôi đang sở hữu để sống không?