Mỗi khi gặp những câu hỏi như vậy, tôi chỉ biết cười nhẹ rồi đáp: "Chồng em mất đột ngột, tuy có nhiều của nả nhưng đều dồn hết chữa bệnh cho anh ấy rồi. Bây giờ dư ra một ít thì để đóng tiền học phí cho con gái em sau này. Còn lại thì em vẫn phải đi làm đều thì hai mẹ con mới sống được chứ!" Nói vậy nhưng thực ra số tiền mà chồng tôi để lại gửi ngân hàng cũng đủ cho hai mẹ con sung túc vô lo nghĩ.
Tôi biết đây là điều tốt nhưng cũng sẽ là điểm yếu khiến người khác dòm ngó nhiều hơn. Vậy nên dù được đằng nhà chồng hỏi han cỡ nào, tôi cũng giữ khoảng cách và cẩn trọng trong từng hành động của mình.
Ngặt nỗi, tôi cũng thể khước từ mọi lòng tốt của các bác ấy được. Mỗi tuần tầm 1-2 lần, sẽ có gia đình bác cả hoặc các anh chị khác ghé qua nhà tôi chơi, hỏi han chuyện học hành của con gái và tình hình sinh hoạt hai mẹ con.
Vài tháng trở lại đây, tôi để ý chị dâu trưởng bắt đầu đề cập tới chuyện tôi đi bước nữa. Thú thật là tôi cho rằng mình còn trẻ, việc tái hôn là điều hiển nhiên song bây giờ chưa phải thời điểm thích hợp. Chắc phải qua 2 lần giỗ chồng mới thảnh thơi tìm một người đàn ông khác.
Mặc dù đã nói suy nghĩ của bản thân nhưng chị dâu vẫn tiếp tục khơi gợi bằng đủ kiểu. Khi thì "Cô phải mau chóng tìm người đàn ông khác đi thôi kẻo để muộn không đẻ được nữa" hay "Gái già xấu sau này trai cũng chê thì lấy ai được?". Thậm chí, chị dâu cũng không ngần ngại bảo thẳng trước mặt cả gia đình nhà chồng: "Chú ấy ở trên kia chắc cũng ủng hộ cô đi bước nữa thôi!". Thi thoảng, lúc chị dâu và anh cả qua nhà tôi chơi còn đi cùng một người đàn ông nữa với tư cách "mai mối". Anh ta đã ly dị vợ, không phải nuôi con chung, kinh tế khá giả. Tuy nhiên tôi vẫn cương quyết cho dù chị dâu có tác thành tới đâu.
Tôi nghi ngờ, chị dâu có mục đích gì đó mờ ám thì ả mới kiên trì đến vậy.
Đêm hôm trước, tôi đang ngủ, con gái cũng đã say giấc trong phòng riêng thì bỗng có tiếng mở cửa sắt khiến tôi lạnh sống lưng. Vì ở nhà chung cư nên dù đóng cửa trong phòng thì tôi cũng nghe thấy hết. Trong đầu tôi nghĩ ngay là trộm. Nhưng chung cư này vốn từ trước tới nay an ninh rất tốt cơ mà? Vả lại, trước khi đi ngủ, lúc nào tôi cũng kiểm tra cổng cửa cẩn thận.
Tim đập càng lúc càng nhanh, tôi sợ tới nỗi không dám hô hoán. Ngộ nhỡ hắn ta làm ảnh hưởng đến con gái tôi và "xử" luôn cả hai mẹ con thì sao? Từng đọc trên mạng, mọi người nói hãy cứ ngủ yên, tài sản bị trộm cũng được còn hơn là mất mạng.
Người lạ bí ẩn kia bước chân vào phòng tôi. Nói thật là tôi cực kỳ hoảng hốt, nước mắt chảy ra vì sợ mà chẳng dám nhúc nhích. Tưởng là hắn sẽ nhẹ nhàng lấy cắp đồ có giá trị, ngờ đâu gã lại leo lên giường và ôm tôi từ đằng sau.
Tôi khẽ nói trong yếu ớt "Ai đấy" thì sốc óc bởi giọng đáp đầy tính ve vãn: "Anh là K - bạn chị dâu em giới thiệu đây!"
Lúc này tôi mới chợt bừng tỉnh. Tôi đã biết vì sao gã có thể lẻn vào nhà tôi dễ dàng như thế. Trước đây, tôi có bí mật đưa anh trai cả của chồng một chùm chìa khóa để khi có việc gấp bất khả kháng thì anh ấy có thể vào nhà. Tôi nghĩ hoặc là anh cả, hoặc là chị dâu đã cố tình đưa chìa khóa cho gã đàn ông này.
Sau khi chắc chắn gã không phải trộm, tôi thở phào nhẹ nhõm rồi quay lại nhìn cho rõ. Đúng là K rồi. Nói đến đây thì tôi cũng xin thú nhận, rằng đêm đó tôi với anh ta cũng đã vượt giới hạn. Nhưng giờ nghĩ lại thấy thật xấu hổ và lo lắng. Liệu rằng sau này gã ta còn đến tìm tôi quấy rối và làm phiền nữa không?
Tôi chưa muốn đi thêm bước nữa, nhất là với người đàn ông này. Hi vọng rằng việc thay đổi chìa khóa nhà sẽ là quyết định sáng suốt và chị dâu cũng như anh trai chồng không còn gây áp lực với tôi nữa...