Tôi quen và yêu một anh chàng kém 2 tuổi sau chuyến du lịch cùng một nhóm bạn chung. Mặc dù, bạn trai tôi kém tuổi hơn, nhưng nhìn bên ngoài, anh ấy rất chững chạc và thú vị.
Quả thật, sau khi ra trường, tôi trải qua vài mối tình nhưng kết thúc nhanh chóng vì không hợp nhau. Sau 3 năm không có ai quan tâm, bỗng nhiên có bạn trai, tôi dường như sống một cuộc đời khác, ngập tràn hạnh phúc mỗi ngày.
Khi biết chuyện, bố mẹ tôi không mấy ủng hộ vì cho rằng con gái phải yêu người hơn tuổi sẽ có chỗ dựa. Nếu lấy chồng ít tuổi hơn, họ chưa trưởng thành về suy nghĩ, có thể nảy sinh nhiều chuyện sau hôn nhân.
Tôi không cùng quan điểm với bố mẹ nên cố gắng thuyết phục để hai đứa tìm hiểu sau đó mới quyết định có đi đến hôn nhân hay không. Bạn bè và người quen đều khen chúng tôi đẹp đôi, thậm chí có người tỏ ra ghen tỵ khi tôi yêu anh chàng trẻ tuổi, điển trai, công việc ổn định.
Ban đầu, chúng tôi nói chuyện rất hợp, bạn trai biết cách quan tâm và chiều chuộng tôi. Cho nên, tôi cảm thấy rất hài lòng. Tuy nhiên, chỉ sau một năm, tôi nhận thấy tình cảm có phần phai nhạt hơn.
Bạn trai tôi ngày càng cho thấy là người vô tâm. Anh ít chú ý đến cảm xúc của tôi. Thậm chí, chuyện sai giờ hẹn hò của anh nhiều như cơm bữa. Ban đầu, tôi cố gắng suy nghĩ theo chiều hướng tích cực với hy vọng có thể giữ được chuyện tình cảm.
Tuy nhiên, trái với sự cố gắng của tôi, bạn trai không còn quan tâm tôi nhiều như trước. Mỗi ngày, chúng tôi chỉ nhắn tin vài lần, trong khi trước đây có thể nói chuyện cả ngày. Mỗi tuần, bạn trai chỉ hẹn hò với tôi một ngày, trong khi trước đây nhiều hơn thế.
Khi tôi thắc mắc về những thay đổi khó hiểu, anh chỉ cười và nói do công việc bận rộn hơn. Thêm nữa, yêu nhau hơn một năm, bất cứ cặp đôi nào cũng vậy. Họ không còn mặn nồng như thuở mới hẹn hò.
Tôi không suy nghĩ như anh. Vì lúc yêu nhau còn lạnh nhạt như vậy, nếu kết hôn, không biết hai đứa sẽ sống chung thế nào.
Thay vì tin tưởng bạn trai, tôi bắt đầu nghi ngờ anh có cô gái khác.
Trong lúc chán nản về chuyện tình cảm, tôi tâm sự mọi chuyện với người bạn đã chơi thân từ thời đại học. Cô ấy động viên tôi bình tĩnh.
Nhìn thấy sự đau khổ của tôi, cô ấy đề nghị nhận trách nhiệm sẽ tìm hiểu độ chung thủy của bạn trai. Theo kịch bản, bạn tôi sẽ lập tài khoản nhắn tin để đong đưa thử thái độ của anh ấy.
Thực lòng, tôi không muốn làm như vậy. Điều khó hiểu là người bạn luôn thúc giục để tôi đưa bằng được số điện thoại. Khi tôi bày tỏ, không cần kiểm tra theo cách đó, cô ấy vẫn tiếp tục đề nghị giúp làm sáng tỏ mọi chuyện.
Vì chuyện tình cảm ngày càng đi vào bế tắc do hai đứa nảy sinh cãi nhau, tôi quyết định chia tay. Người bạn của tôi hỏi nhiều về anh ấy và quyết định chia tay của hai đứa, liệu mọi chuyện đã kết thúc thật hay chưa?
Sự nhiệt tình thái quá của người bạn làm tôi nghi ngờ. Liệu có phải cô ấy đang toan tính điều gì khác, không phải chỉ muốn giúp tôi thật lòng.
Hiện nay, tôi không còn trả lời tin nhắn hay muốn gặp lại người bạn vì những nghi ngờ chưa có lời đáp trong lòng.