Tùng chỉ là 1 anh nhân viên văn phòng bình thường, vì thế thu nhập hằng tháng của anh không đủ nuôi cả gia đình, trong khi đó mẹ già ốm yếu luôn cần tiền thuốc thang còn vợ anh từ ngày về đây chỉ ở nhà nội trợ và chăm sóc mẹ chồng.
Lúc đầu, Tùng rất vui vì vợ hiếu thảo với mẹ, anh mong vợ ở nhà chăm cho mẹ và vợ anh đã đồng ý làm theo. Nhưng sau đó, mỗi tháng phải chi ra rất nhiều khoản tiền mà anh lại không đủ sức cáng đáng nên đâm ra Tùng thường xuyên mắng chửi vợ vô dụng.
Trong khi đó, mẹ anh ốm nằm đó thì không thể không có người chăm sóc. Đã vậy, vì lỡ kế hoạch mà vợ anh lỡ có thai, lại thêm 1 mối lo mới khiến Tùng như phát điên.
Suốt những tháng có bầu, Nhung vẫn làm hết những công việc trong gia đình, vẫn chăm lo cho mẹ chồng đầy đủ. Biết chồng vất vả kiếm tiền nên cô không dám tiêu xài hoang phí, thậm chí thèm ăn đồ ngon cũng không dám mua.
Cho đến khi Nhung sinh con xong, cô phải ở cữ như bao người mới sinh khác, may mắn thay cô không phải là người yếu đuối nên vẫn có thể tự mình chăm lo cho mình trong thời gian này. Vợ sinh được 1 tháng thì Tùng được điều chuyển vào nam làm việc.
Thấy mức lương cao gấp đôi bình thường nên Tùng không ngần ngại mà quyết định đi luôn mặc kệ vợ ở nhà. Khi ấy, nghe vợ khuyên chờ con gái cứng cáp thì hẵng đi nhưng Tùng bực tức đáp:
- Không đi thì lấy tiền đâu mà đổ vào mồm, cô đã ăn bám thì chớ, tôi cứ ở nhà để ôm nhau chết đói à?
Nhung ngậm ngùi không dám níu kéo đành để chồng đi vào Nam. Suốt 2 tháng trời làm việc ở xa, Tùng không hề gọi điện về cho vợ con vì lý do tốn tiền điện thoại.
Nhưng đến ngày về nhà thì anh chết ngất khi thấy vợ đang vừa cho con bú vừa ngồi bỏ tiền vào máy đếm. Thấy vậy, Tùng trợn măt chạy lại:
- Ôi, ôi..tiền ở đâu mà nhiều thế này em?
Nhung mỉm cười:
- Tiền em làm được đấy.
Tùng không tin đáp:
- Bớt xạo đi, làm sao mà ở nhà cho con bú lại làm ra được 1 đống tiền thế này.
Rồi anh nhặt tiền lên mắt sáng rực:
- Chỗ này phải 50 triệu đấy nhỉ.
Đúng lúc đó mẹ anh đi ra cười:
- Đúng là tiền con dâu làm được đấy, nó bị mày chê ăn bám nên lúc ở nhà chăm con đã nghĩ ra cách bán hàng qua mạng.
Tùng trợn tròn mắt:
- Em bán hàng online ư? Nhưng bán cái gì? Mà bằng cách nào?
Nhung bây giờ mới tâm sự thật với chồng:
- Em có con bạn bán son handmade, nhờ nó dạy cho vài chiêu bán hàng. Em phải bán của hồi môn đi lấy tiền làm vốn đấy. May quá, 2 tháng đã kiếm được 70 triệu rồi.
Tùng reo lên sung sướng:
- Ôi vợ tôi giỏi quá.
Nhung nhìn chằm chằm anh:
- 2 tháng trước anh còn chê em ăn bám cơ mà, sao giờ lại trở mặt nhanh thế.
Tùng ngại ngùng:
- Cũng chỉ vì cuộc sống khó khăn quá đâm ra an nóng tính. Xin lỗi vợ, từ nay anh sẽ không nói như vậy nữa. Anh sai rồi.
Nhung thở dài không đáp. Vậy mới biết, dù yêu nhau thế nào thì cũng cần phải có tiền cuộc sống mới thanh thản, vui vẻ được.