Tôi 28 tuổi rồi, đã có bạn trai 2 năm nhưng chúng tôi vẫn chưa làm đám cưới. Gia đình hai bên giục giã rất nhiều, bố mẹ tôi và bố mẹ anh đều mong hai đứa nên duyên vợ chồng. Vậy nhưng Khải - bạn trai tôi muốn ổn định sự nghiệp trước, cụ thể là được thăng chức, sau đó mới làm đám cưới để niềm vui nhân đôi.

Chắc hẳn chúng tôi cũng là cặp đôi hiếm hoi hiện nay bởi vì yêu nhau 2 năm rồi mà chưa phát sinh quan hệ tình dục. Khải 29 tuổi, chúng tôi đâu còn trẻ người non dạ gì nữa. Song anh cứ cổ hủ đến mức khác thường, anh bảo cho dù quá khứ của tôi ra sao thì anh vẫn muốn giữ đến đêm tân hôn. Tôi là phụ nữ không tiện chủ động đòi hỏi, hơn nữa ra với cách đó tôi càng có thể kiểm chứng được tình yêu chân thành của anh với mình.

Ảnh minh họa: Internet

 

Tuy nhiên đã có một sự việc xảy ra khiến cho kế hoạch chờ đến đêm tân hôn của chúng tôi bị đổ vỡ. Lần đó tôi và anh đi du lịch không đặt phòng trước, đến nơi khách sạn chỉ còn một phòng đôi, hai đứa buộc phải chung phòng đêm ấy. 

Cho dù lên giường nằm ngủ rồi nhưng Khải vẫn khư khư giữ ý định không làm gì mà tôi thấy anh cứng nhắc quá. Chúng tôi yêu nhau thật lòng, đã xác định tiến đến hôn nhân, lại suýt soát 30 tuổi rồi, hà cớ gì vẫn phải e ngại chuyện đó.

Vậy là tôi chủ động sáp lại gần ôm lấy anh. Trước sự mời gọi nhiệt tình của tôi, Khải đã không kiềm chế được bản thân. Anh chậm rãi cởi từng cúc áo của tôi, vậy nhưng khi chiếc áo trên người tôi rơi xuống thì Khải bỗng bật khóc nức nở khiến tôi sững sờ. 

- Anh xin lỗi anh không thể làm được… 

Tôi đờ đẫn nhìn phản ứng quá mức khác thường của bạn trai. Đến bây giờ thì tôi đã hiểu, không phải anh muốn giữ đến đêm tân hôn, mà vì một lý do gì khác anh không muốn xảy ra quan hệ với tôi. 

 

Và rồi cuối cùng qua lời kể của Khải thì tôi cũng được biết đầu đuôi ngọn ngành sự việc. Hóa ra trước đây Khải từng yêu một người sâu đậm nhưng đúng vào lúc họ đang lên kế hoạch cho đám cưới thì người phụ nữ đó bất hạnh thay gặp tai nạn qua đời. 

Ảnh minh họa: Internet

Người con gái đó Khải từng yêu từ khi còn là sinh viên, sau khi cô ấy mất, anh ôm nỗi buồn đau suốt 2 năm trời khiến gia đình vô cùng lo lắng. Để cha mẹ đỡ phiền muộn, anh đành phải tỏ vẻ như mình đã quên đi quá khứ, sau đó gặp rồi yêu tôi. Song trong lòng anh chưa bao giờ quên đi người đó, việc thân mật và quan hệ với tôi cũng khiến anh cảm thấy có lỗi. Đó cũng là lý do mà khiến phải chậm trễ chưa muốn làm đám cưới và bật khóc khi vừa cởi áo tôi. 

Đêm đó chúng tôi tất nhiên là không làm gì cả. Khải xin tôi cho anh thêm chút thời gian để quên đi quá khứ. Tôi yêu anh nên cũng muốn chờ đợi nhưng lại nghĩ mình đã 28 tuổi rồi, phải chờ đến bao giờ? Và liệu rằng sau này anh có toàn tâm toàn ý với gia đình không, hay lúc nào cũng chỉ đau đáu nhớ về người trong quá khứ?