Vừa bước ra khỏi tòa án, chồng bất ngờ nắm chặt tay tôi, lời anh thốt ra khiến tôi lặng người vì sốc
Tôi sống rất tủi khổ và ấm ức trong gia đình anh. Chồng tôi không muốn ở riêng, nhưng cũng chẳng bảo vệ được vợ của mình. Chịu đựng không thấu, tôi quyết định ra tòa ly hôn với chồng. Vì nếu cứ tiếp tục sống thế này, tôi sợ có ngày mình sẽ bệnh trầm cảm vì quá đau buồn và ấm ức.
Hôm đó tôi và chồng ra tòa lần cuối để nhận phán quyết ly hôn. Từ nay về sau sẽ là người dưng, tách biệt cuộc sống với nhau. Cực chẳng đã vì chịu đựng cảnh làm dâu bị ức hiếp mới ly hôn, nhưng tôi vẫn muốn trở về cùng chồng để cho con một gia đình đủ đầy.
Bước ra khỏi tòa án với phán quyết ly hôn, tôi thấy chồng ngần ngừ chưa chịu đi, như đang đợi tôi đi tới. Sau đó tôi bất ngờ khi thấy chồng bước đến nắm chặt lấy tay tôi. Quả thật lúc đó tôi đã có suy nghĩ chắc là chồng đã hồi tâm chuyển ý, muốn trở về với mẹ con tôi sao? Nhưng câu nói của anh sau đó khiến tôi nghiến răng oán hận anh hơn.
“Tôi nhớ hồi trước lúc yêu nhau tôi có tặng cô bộ trang sức, tính ra cũng lắm tiền. Mẹ tôi nói ly hôn rồi thì cô trả lại cho tôi, tôi thấy vậy cũng đúng”.
Tôi ngẩn người nhớ lại bộ trang sức ngày trước chồng tặng mình. Quả thực giá trị của nó cũng không quá lớn, nhưng vì tôi quý nên giữ rất kỹ, chưa từng mang ra đeo trên người. Sau khi quyết định ra khỏi nhà, tôi bỏ lại hết đồ vật từng sắm sửa sau khi lấy chồng. Tôi ra đi tay trắng để gia đình chồng không nói ra nói vào. Tôi không thể ngờ được chồng còn muốn đòi lại bộ trang sức kia. Anh còn nói là mẹ anh bảo đến lấy, đúng là con trai ngoan của mẹ không bao giờ thay đổi mà.
Tôi nghiến răng nói với chồng sẽ gửi về nhà cho anh ta, vì giờ tôi không mang theo trong người. Chồng tôi thấy tôi chắc chắn sẽ trả lại đồ thì quay đi không thèm ngoảnh lại. Tôi đứng ngoài hành lang tòa án mà thấy chua xót cho tháng năm mình bỏ ra cùng người đàn ông tệ bạc này. Chắc từ nay về sau, tôi cũng không dám lấy chồng nữa, một lần là quá mệt mỏi rồi!
Cứ mỗi lần chồng đi công tác, nửa đêm anh hàng xóm gõ cửa liên hồi, đưa cho tôi một...
Chồng tôi thì lại là người sống thực tế và ít thể hiện tình cảm. Anh sống có trách nhiệm với gia đình nhưng ít khi nào dịu dàng, thấu hiểu vợ.
Chuốc say chồng để dễ động phòng, giả vờ ngủ rồi tôi rụng rời tay chân khi phát hiện chuyện...
Vợ tôi nói người đàn ông kia chỉ muốn chơi đùa với cô ấy, chán chê rồi thì đuổi mẹ con cô ấy đi. Cô ấy biết mình sai rồi, van xin tôi tha thứ để nối lại tình xưa.
Nổi đóa vì nghi chồng ngoại tình, tôi bỗng 'hóa đá' rồi bật khóc nức nở khi nhìn thấy thứ...
Giờ thì không cần mở tôi cũng biết trong đó là gì, còn gì khác ngoài tờ đơn ly hôn anh ký sẵn. Thời gian qua đã chứng minh suy nghĩ của tôi là sự thật, tôi rơi nước mắt chấp nhận buông xuôi hy vọng cuối cùng.
Yêu thầm đồng nghiệp, bỗng thấy cô ấy đi thẳng vào nhà vệ sinh nam, tôi đi theo để rồi...
Tôi đoán Trang cũng có tình cảm với mình. Nhiều lần tôi bị ốm, cô ấy lại nấu ăn rồi gửi đồ sang tận nhà. Có lần tôi đi công tác, mẹ lại lên thành phố đi khám bệnh nhưng không thạo đường. Thế là Trang lại không quản đường xá, chở mẹ tôi đi khám bệnh cả ngày.