Vợ khăng khăng nói mình đã mang thai, thương vợ nên tôi đưa đi khám nhưng lời bác sĩ nói khiến cả hai vợ chồng đau muốn ngã quỵ
Vợ chồng tôi lấy nhau 5 năm rồi. Bạn bè ở tuổi này đã có con, nhiều người còn sinh tập 2, tập 3. Vậy mà chúng tôi, đã kết hôn muộn lại còn khó khăn chuyện con cái. Những năm đầu, tôi khuyên vợ bỏ ngoài tai mọi lời bàn tán, cứ vô tư mà sống, muộn con cái cũng chẳng phải chuyện to tát gì.
Nói là vậy, nhưng lòng tôi vẫn lấn cấn. Vợ chồng sống cùng nhau mấy năm trời mà không có con làm cuộc sống của chúng tôi ngột ngạt vô cùng. Nhất là mỗi lần đi họp lớp hay gặp mặt họ hàng, nghe mọi người hỏi chuyện con cái, tôi cũng thấy nóng ruột. Sang đến đầu năm ngoái, chúng tôi bắt đầu điều trị hiếm muộn.
Trải qua nhiều lần đến viện cùng một số tiền không nhỏ, cuối cùng vợ tôi cũng có thai. Người bình thường có con đã sướng, vợ chồng tôi hiếm muộn, cầm kết quả siêu âm thai mà như trúng vé số độc đắc.
Bác sĩ cũng nói trước với chúng tôi, rằng chuyện có thai cũng chỉ là thành công ở bước đầu. Không ngờ điều đó lại trở thành sự thật. Suốt thời gian vợ mang bầu, tôi đã cố gắng chăm sóc cô ấy nhiều nhất có thể. Vậy mà khi thai kỳ đã sang tháng thứ 5, cô ấy lại bị ra máu.
Khi tôi đưa vợ đến bệnh viện cấp cứu, bác sĩ đã không tìm thấy tim thai. Mất con, mọi hy vọng của chúng tôi tan biến. Tôi chẳng biết làm gì ngoài việc cố gắng để vợ nguôi ngoai.
Gần đây, vợ tôi bắt đầu có biểu hiện lạ. Cô ấy nôn khan, thèm chua, bề ngoài cũng xanh xao như phụ nữ đang mang bầu vậy. Thú thật tôi đã lầm tưởng cô ấy có thai, nhưng chu kỳ kinh nguyệt của vợ tôi rất đều đặn.
Mấy ngày trước, vợ tôi đột ngột đòi đưa đi siêu âm. Cô ấy bảo có cảm giác cái thai lớn lên từng ngày. Tôi mua que thử về, kết quả không như mong đợi. Thế là vợ gào khóc, nói không tin.
Hôm qua đưa vợ đi khám, tôi chứng kiến cô ấy khăng khăng mình đang mang bầu với bác sĩ mà đau lòng. Có lẽ vợ tôi quá nhớ con, lại khao khát được làm mẹ nên mới tự huyễn hoặc mình như vậy. Tôi không biết mình nên làm gì vào lúc này nữa, ngoài việc này, cô ấy vẫn như người bình thường. Liệu vợ tôi có đau buồn quá mà ảnh hưởng đến thần kinh không mọi người?
(haihoang...@gmail.com)
Khánh kiệt kinh tế, tôi mang bán vàng cưới rồi 'ngượng chín mặt' khi ông chủ tiệm vàng nghiêm mặt...
Tôi mệt mỏi quá, không ngờ chồng vẫn chứng nào tật ấy. Bây giờ chẳng biết đào đâu ra tiền, tôi cũng không còn mặt mũi nào nhìn bố mẹ nữa. Tôi nên làm gì vào lúc này đây?
Thấy chồng bỏ thang máy đi thang bộ, vợ theo dõi rồi ngỡ ngàng khi thấy đứa bé anh đón...
Tôi cũng không can thiệp vào nữa, dù sao tôi vẫn tôn trọng chồng. Thế rồi đợt này dịch, công ty của tôi cho ở nhà làm việc, tôi mới phát hiện một chuyện rất lạ.
Thấy hôm nào mẹ chồng cũng đòi ăn trứng luộc dầm nước mắm, dâu trẻ thắc mắc rồi 'bật khóc'...
Mẹ chồng em thật thà lắm, bà bảo do các con chẳng có tiền, mẹ lên thì thêm miệng ăn nên sợ bọn em tốn kém.
Coi thường chồng nghèo, vợ trẻ đòi ly hôn và tròn mắt với 12 chiếc túi đựng tiền anh giấu...
Vì vậy mọi người ạ, đã là vợ chồng, khi không thể tin tưởng và hỗ trợ nhau thì tốt nhất hãy giữ lại lòng chung thủy. Với người như vợ tôi, dù có quyết định lại 100 lần, tôi vẫn lựa chọn ly hôn.