Tôi rơi nước mắt khi ông chủ đẩy người mẹ già ra đường, bà chủ nở nụ cười vui sướng nhưng vài ngày sau cả hai vợ chồng đã phải nhận hậu quả
Tôi vừa học xong cấp 3, vì hoàn cảnh gia đình khó khăn nên mình phải lên thành phố làm giúp việc. Nhờ người quen giới thiệu nên tôi được một gia đình giàu có nhận làm.
Vợ chồng ông chủ khoảng ngoài 40 tuổi thôi, thế mà kiếm tiền giỏi lắm. Nghe đâu chồng làm phó giám đốc, vợ là trưởng phòng của công ty. Công việc của tôi rất nhàn chỉ việc lau dọn nhà cửa, nấu nướng bữa sáng và tối. Ngày đưa đón hai đứa nhỏ đến trường và về nhà.
Trong nhà có người mẹ già 70 tuổi, nhưng bà cụ còn khỏe mạnh lắm tự làm được mọi việc. Bà cụ rất tốt bụng, luôn phụ giúp tôi làm việc, nói chuyện cũng rất tình cảm chứ không khắt khe khó chịu như bà chủ.
Những lúc nhà chỉ có hai bà cháu ở với nhau tôi cảm thấy thật thoải mái và hạnh phúc. Thế nhưng khi bà chủ vừa bước vào nhà, thì một bầu không khí nặng trĩu bao phủ cả căn nhà. Mình cảm thấy áp lực mỗi khi bà chủ liếc mắt nhìn hay chỉ trích chì chiết mẹ chồng.
Nhiều lúc có cả chồng con ở nhà bà chủ cũng mắng mẹ chồng xơi xơi, nhìn bà cụ già rồi bị con dâu bắt nạt mà tôi thương lắm, nhưng phận làm ô sin chỉ biết đứng im lặng chịu trận cùng.
Một ngày bà chủ yêu cầu mẹ chồng đưa sổ đỏ của căn nhà nào đó cho bà ấy để đi bán thế nhưng bà cụ không chịu đưa. Lúc ông chủ về có vẻ rất tức tối nên đã nặng lời với mẹ. Bà cụ vẫn im lặng không nói nửa lời, tức quá ông chủ đã lấy hết quần áo của mẹ và cho vào một cái bọc ni lông rồi đẩy mẹ ra đường.
Nhìn cảnh bà cụ bị đẩy ra đường tôi đã không cầm được nước mắt, còn bà chủ nở nụ cười mãn nguyện. Thế là từ nay trong nhà này tôi không còn người bạn nào để tâm sự mỗi ngày nữa. Đang nghĩ ngợi thì bà chủ mắng tôi khóc cái gì mà khóc, rồi bà bắt mình vào phòng bà cụ dọn sạch sẽ mọi mùi hôi thối trong căn phòng đó đi.
Hai vợ chồng này sống ác thế sao họ lại giàu có đến vậy, còn người lương thiện như bố mẹ tôi sao cứ nghèo mãi, mình tự nhiên thấy đời thật bất công.
Nhiều ngày không thấy bà cụ đâu, người con trai của bà chủ lo lắng hỏi, lúc đầu người mẹ nói là bà nội về quê rồi. Thấy cậu chủ mới học lớp 5 đã biết lo lắng cho bà nội, tôi đã bí mật nói cho cậu ấy biết về việc bà cụ đột ngột mất tích khỏi nhà.
Thật không ngờ hậu quả lại diễn ra nghiêm trọng đến vậy, ngay buổi tối hôm ấy, cậu bé đã bỏ nhà ra đi với tờ giấy ghi vài từ vội vã. Cậu bảo là sẽ đi tìm bà nội, nếu không tìm được sẽ không về.
Khi ông bà chủ hay tin con nhỏ bỏ nhà ra đi tìm bà cụ, họ như phát điên lên. Bà chủ khóc gần như ngất đi, còn người chồng thì gọi điện khắp nơi để tìm kiếm tung tích con.
Ông bà chủ này cũng lạ, mẹ mang nặng đẻ đau thì hắt hủi ra đường, còn con cái vẫn đang ăn bám thì lại đau đớn khi nó bỏ nhà ra đi.
Cậu chủ còn quá nhỏ một mình lang thang trên đường tìm bà nội, tôi lo cho cậu bé tốt bụng quá. Nhưng không dám để ông bà chủ biết mình là người nói cho cậu chủ chuyện này. Giờ tôi chỉ ước tìm thấy cậu chủ, cậu có mệnh hệ gì chắc tôi chết mất.
Mẹ chồng bỗng ra thùng rác lục đồ, dâu trẻ buông lời nhiếc móc nhưng lại 'rụng rời' khi thấy...
Chẳng hiểu sao sau khi nghe xong, tôi lại cảm động đến bật khóc. Không ngờ vì chúng tôi, mẹ chồng lại làm quá nhiều việc đến vậy. Đến bây giờ tôi mới hiểu, trên đời này, chẳng có tấm lòng nào bằng cha mẹ dành cho con cái.
Con trai vừa mất nửa năm, con dâu đã mang bầu, mẹ chồng đuổi đi mà không biết đó là...
Giận thì rất giận, nhưng mẹ chồng tôi cũng đáng thương lắm. Bà là góa phụ, có mỗi người con trai, bây giờ lại lìa đời sớm như vậy. Mọi người cho tôi lời khuyên với, tôi có nên cho bà nhận cháu hay không?
Làm chính thất vẫn bị đánh ghen, vợ trẻ nín nhịn cho qua rồi đợi thời cơ chín muồi mới...
Ngay giờ phút này, tôi cảm thẫy rất thanh thản. Cuối cùng thì sau bao ngày tháng nhẫn nhịn chịu đựng, tôi đã có thể bắt chồng phải trả món nợ này rồi.
Mẹ chồng vung tiền cho 30 triệu mua điện thoại mới, dâu trẻ hí hửng đi mua để rồi lãnh...
Em không ngờ mẹ chồng của mình lại đáng sợ như vậy, bây giờ em đã về nhà mẹ đẻ rồi. Chuyện này cũng chưa biết nên giải quyết thế nào, các chị cho em lời khuyên với ạ.