Tôi phải chủ động mỗi lần muốn gần gũi chồng
Tôi 30 tuổi, chồng hơn 6 tuổi, yêu nhau 3 năm mới cưới. Hiện tại, chúng tôi đã có một "chiếc vỏ" khá ổn, mua được nhà, xe, con cái có nếp có tẻ, chồng đẹp trai, công việc hai vợ chồng đều ổn định. Có thể nói, đó là mơ ước của nhiều người. Nhưng tại sao nói là chiếc vỏ, vì chúng tôi không thật sự hạnh phúc, cuộc sống hầu như không có tiếng nói chung. Do khác biệt ngành nghề nên chuyện công việc nói không chia sẻ được. Chồng từ ngày mới cưới vẫn ít nhu cầu, tôi gần như chủ động trong mọi lần. Anh cố gắng đáp ứng tuần một lần. Hiện tại, do con nhỏ và một số lý đó riêng tôi tạm thời ở nhà, sang năm đi làm lại. Chồng rất thương con lớn, chăm sóc và ngủ cùng con. Tôi chăm đứa nhỏ, mỗi người một phòng. Anh có vẻ thích điều này vì có ngủ chung anh cũng không thích nằm cạnh vợ, nhất quyết bắt con nằm giữa.
Sau khi tôi sinh đứa thứ hai đã về dáng rất nhanh nhưng chồng không còn nhu cầu nữa, thường anh tránh, bảo đã đi ngủ khi tôi sang phòng. Để chiều tôi, 2 tuần một lần anh có sang phòng vợ nhưng phải rất cố gắng mới về được đích. Tôi cũng buồn, nói chuyện với chồng nhưng có vẻ chuyện này không khắc phục được. Cho dù tôi có thể thông cảm được chuyện này thì lại không thông cảm được tính gia trưởng của anh. Anh luôn muốn mọi việc theo ý mình. Tôi một mình chăm con nhỏ, không người giúp việc nhưng từ lúc sinh con đến những khi mệt mỏi anh chẳng quan tâm, rất vô tình. Mẹ tôi bệnh nặng anh cũng không hỏi han gì. Mỗi lần con ốm, phải đưa con đi khám bệnh, anh đều rất bực tức. Anh cho mọi tội lỗi là của tôi. Tôi hấp quất cho con, anh bảo bài thuốc lang băm. Con sốt, anh bảo tại tôi để nhiệt độ phòng cao, sốt rồi tự hạ. Vợ chồng cãi cọ, anh đã tát tôi, đó là lần thứ 4 tôi bị anh tát.
Trong tôi cảm thấy có điều gì đó đổ vỡ âm thầm. Mọi nỗ lực trong cuộc hôn nhân này của tôi có lẽ đều không có ý nghĩa. Khi xa anh, tôi từng viết liên tiếp 3 lá thư yêu thương không một lời hồi đáp, nhắn tin tình cảm chồng cũng rất ít trả lời, nếu có chỉ là những ký hiệu. Có lúc tôi nghĩ mình vì con mà sống nên cố nhận lỗi về mình khi tranh cãi. Nhưng như thế, có lúc bùng lên, tôi lại không kiềm chế được. Lòng tôi cứ thất vọng dần. Anh vẫn là người cha rất thương con nhưng sự thật mối liên hệ gắn bó giữa hai vợ chồng rất ít. Nhiều khi tôi cứ nghĩ có một đời sống thôi, sao người ta không thể yêu thương nhau. Tận trong sâu thẳm trong tôi là nỗi buồn. Tôi đã tìm đến với yoga, đọc sách tự giải phóng tâm tư của mình mà vẫn không cảm thấy trọn vẹn hạnh phúc. Hãy cho tôi một lời khuyên về cuộc hôn nhân này.
Ly hôn chồng rồi bỏ quê lên thành phố sinh sống, ngày trở về tôi chết sững khi thấy cảnh...
Sau khi ly hôn chồng, tôi quyết định rời khỏi quê, lên thành phố tìm việc. Nguyên nhân không hẳn là vì tôi muốn rời khỏi nơi này để quên chuyện cũ, còn là vì tôi muốn kiếm nhiều tiền để lo cho bố tôi.
Sau đám tang của bố chồng, tôi sốc ngất phát hiện dưới gối của ông có một tờ giấy siêu...
Tôi phát hiện trong gối của bố chồng có vật gì đó. Đến khi mở ra xem, tôi chết sững khi thấy một tờ giấy khám thai cùng một kết quả xét nghiệm ADN.
Chạy đến bệnh viện giữa đêm, tôi chết sững thấy chồng quần áo đầy máu, ôm một đứa trẻ mới...
Tôi từng yêu một người 5 năm nhưng cuối cùng kết thúc đau đớn. Anh cũng từng có người yêu cũ định cưới nhưng vẫn không thể đến với nhau.
Lần nào đi qua nhà chồng cũ, anh cũng chặn xe tôi lại rồi dúi vào tay tôi một thứ...
Sau khi ly hôn chồng, anh ấy thường gọi hỏi tôi có về quê không? Nếu biết tôi về, anh sẽ đứng trước cửa đón, sau đó chặn xe tôi rồi dúi vào tay tôi một thứ.