Sợ các con trở thành "gà công nghiệp", vợ chồng tôi muốn về quê sống
Hằng ngày đi làm về nhìn thấy các con dán mắt vào điện thoại mà tôi nóng cả ruột gan. Tôi bảo con dừng xem và mở sách ra học. Các con cãi lại là học xong hết cả rồi, không xem điện thoại biết làm gì?
Bất ngờ đứa con nhỏ nói ở thành phố chán, con muốn được về quê chơi nô đùa cùng mấy anh chị con bác cả. Ở đó con được đi câu cá, ra đồng thả diều và thoải mái chơi các trò chơi. Còn ở thành phố con bị nhốt trong 4 bức tường, ra khỏi cửa là phải có người lớn đi cùng. Nhiều lúc con muốn đi chơi công viên hay qua nhà bạn học chơi, bố mẹ bận rộn chẳng thể đưa đi nên con lại phải từ bỏ.
Nhìn các con có cuộc sống vật chất đầy đủ nhưng lại không được hòa mình với thiên nhiên như bố mẹ của chúng ngày nhỏ mà tôi thấy thương. Đôi lúc, tôi cảm thấy con mình cứ như "gà công nghiệp". Sáng đi học, tối về nhà, lâu lâu mới được bố mẹ đưa đi chơi. Con ít va chạm với mọi người khiến con trở nên nhút nhát, khép mình và thiếu kỹ năng sống.
Lo sợ tương lai của con sẽ chịu thiệt thòi, tôi bàn với chồng cách giúp con khắc phục những điểm còn thiếu. Chồng tôi nói cũng rất mệt mỏi với công việc và muốn được về quê sống. Với số tiền tiết kiệm và bán nhà thành phố, chúng tôi có thể sống đến hết đời. Cuộc sống chậm sẽ giúp mọi người trong gia đình khỏe mạnh và hạnh phúc hơn.
Ở quê chúng tôi đã có nhà, muốn về lúc nào cũng được, thế nên tôi rất hưởng ứng với suy nghĩ của chồng.
Thế nhưng, khi chị hàng xóm biết được chuyện gia đình tôi sẽ chuyển về quê sống thì qua ngăn cản. Chị Tâm bảo tôi bỏ ngay suy nghĩ trẻ con đó đi, người ở quê đang tìm cách ra phố sống, còn tôi thì lại muốn về quê.
Chị nói thỉnh thoảng về thăm quê thì thấy thích nhưng sống lâu mới thấy buồn chán. Ở đó thiếu thốn đủ thứ, có tiền chưa chắc đã mua được những thứ mình cần. Về quê, thu nhập thấp khiến cuộc sống gia đình căng thẳng, không còn là màu hồng.
Ở phố, con có nhiều cơ hội học tập tốt. Còn về quê, cuộc sống thoải mái, áp lực ít, ý chí phấn đấu của các con sẽ bị giảm bớt, tương lai sẽ mờ mịt hơn.
Những lời khuyên của chị hàng xóm cũng có lý làm tôi suy nghĩ rất nhiều. Theo mọi người, chúng tôi nên chọn phương án nào đây?
Đang đưa con đi chơi công viên chơi, bỗng người phụ nữ lạ tới xin vài sợi tóc của con...
Tôi nghe thế thì cực kì sốc nhưng chỉ nói có lẽ cô ấy nghĩ nhiều quá rồi, người với người giống nhau cũng là chuyện bình thường...
Chưa kịp về nhà khi vợ đột ngột qua đời, sau khi nói chuyện điện thoại với con gái, tôi...
K là tên người hàng xóm nhà tôi. Lúc ấy tôi có hơi chột dạ nên hỏi con. Trẻ con nào biết nói dối, con bé bắt đầu kể về những đêm chú K sang ngủ, còn nói buổi sáng, chú ấy đi về bằng đường cửa sau nữa.
Nghi chồng có quỹ đen ngoại tình, tôi tạo tiền riêng, đến ngày anh mất phát hiện sự thật mới...
Anh nói dù ít ỏi nhưng là tất cả những gì anh có, mong tôi giúp anh giữ để dành cho con sau này học hành không thua thiệt ai.
Cả ngày chỉ ăn một bữa cơm nhưng gạo vẫn hết nhanh, vợ trẻ bất ngờ khi biết nguyên nhân
Nghi ngờ có chuyện sau lưng mình, em lén lắp camera. Sau một tuần thì phát hiện mẹ chồng thậm thụt mở cửa bước vào, thế rồi bà lấy hoa quả và thịt, gạo mang về.