Sinh con vào ngày Tết mừng thì ít mà buồn tủi thì nhiều
Theo thời gian sự kiến sinh là sau Tết vài ngày. Nhưng tôi cứ mong ước sinh đúng dịp Tết cho vui, hình như trời hiểu lòng người, vậy là ngày 30 Tết tôi đau bụng âm ỉ, chiều tối thì được đưa vào viện để sinh.
Nào tưởng sẽ có mặt gia đình đông đủ, nhưng chỉ có mỗi mình chồng đưa mình vào viện, vì ông bà còn phải ở nhà cúng vái, vì nhà đầu họ nên phải có người ở nhà để các cô chú họ hàng qua đi Tết, đặt bàn tổ tiên. Bố mẹ đẻ thì ở xa nên không kịp đến với con gái, vậy là chỉ có mình tôi và chồng ở trong viện đón giao thừa.
Ngày Tết đi sinh đẻ vất vả, bắt được taxi đến viện, nằm chờ 2 tiếng sau thì sinh, đau bụng quá nên tôi la to thì bác sĩ mắng đẻ giờ nào không đẻ lại đẻ giờ này. Mình cũng hiểu được đáng lẽ họ được về nhà đoàn tụ với gia đình, nhưng vì mình mà phải ở lại, nên mình cũng hiểu, không trách mắng gì bác sĩ.
Ở viện lúc này ít người, cảnh rất buồn, vì sinh thường nên chiều ngày 1 Tết tôi được ra viện luôn. Ngày thường bắt xe đi đẻ đã khó, ngày Tết lại càng khó hơn, nhất là gặp bà đẻ người ta sợ xui, nên khó khăn lắm tôi và chồng mới bắt được taxi về.
Về đến nhà, tưởng đâu được chào đón long trọng, ai ngờ mẹ chồng còn đốt lửa bắt tôi bước qua, để đuổi cái đen đủi đi, vì nhà có bà đẻ là xui lắm. Thấy khó chịu, nhưng đó là phong tục ở quê nên tôi cũng phải bước qua.
Nghĩ chỉ như vậy là xong rồi, ai ngờ cả ngày hôm đó không thấy ai đến chơi, sang đến ngày 2, ngày 3 anh em họ hàng mới sang chơi, mà cũng chỉ hỏi thăm qua, chứ không vào thăm mẹ con tôi vì sợ đen đủi cả năm. Thế là 2 mẹ con cứ nằm trong nhà mà không ai quan tâm, tủi thân hết sức.
Mình chẳng làm gì nên tội mà bị kì thị, nhưng cũng đành chịu, chứ biết sao bây giờ vì phong tục tập quán quê chồng là như thế. May có chồng tâm lý, chứ không tôi trầm cảm mất.
Có thể thoát được không phải rửa chén bát, dọn dẹp, tưởng thế là vui, nào ngờ sinh vào ngày Tết khổ gấp trăm bề. Đợi mẹ đẻ lên tâm sự thì bà cũng kiêng, nên hết ngày 3 Tết bà mới lên, tự dưng tôi cũng nghĩ “ai bảo ước sinh vào ngày Tết làm gì cho khổ, trở thành người bị kì thị”.
Còn chưa hết, đã thế ở quê nhiều phong tục còn lạc hậu nên rất khổ. Hơn nữa, ở quê ra trạm y tế thì không có ai vì là ngày Tết, người ta nghỉ hết. Khi con ốm đau, không biết làm sao, chở con ra huyện và lên tỉnh thì xa quá, xe cộ đi lại khó khăn. Mà ai cũng không muốn chở bà đẻ nữa, sợ gặp xui xẻo cả năm.
Những ai sinh con ngày 1 Tết còn khổ nữa, giờ này ai cũng đi chơi, mình đi đẻ sẽ rất tủi thân, nếu mang thiếu thứ gì cũng rất khó để mua vì người ta nghỉ bán hết để ăn Tết. Chỉ có một lần sinh con vào ngày Tết mà tôi thấy sợ. Tết năm đó tôi cũng cầu mong cho Tết nhanh qua, chứ không cứ kéo dài chắc tôi không chịu được.
Tết vui vẻ là thế, mà gặp bà đẻ ai cũng không vui, cứ muốn né càng nhanh càng tốt. Ở thành phố thì đỡ hơn, nhưng ở quê thấy mọi thứ còn lạc hậu quá.
Đau buồn vì chồng gặp tai nạn qua đời, không ngờ người phụ nữ dắt thêm đứa con nói những...
Nỗi đau này chưa xong nỗi đau khác ập đến khiến đầu óc tôi rối lên chẳng nghĩ được gì chỉ có ngồi khóc nhìn chị ta đương ở thế đắc thắng.
Nghi ngờ chồng có quỹ đen, tôi lén lút trữ của cải cho bản thân mình, nào ngờ ngày đọc...
Khi đưa tang chồng xong, đọc xong những dòng chữ đó thì mắt tôi đã nhòa đi, nước mắt chảy nhòa...
Lâm bệnh nặng, chồng xin vợ cho gặp nhân tình lần cuối, nào ngờ phản ứng của ả bồ khiến...
Song cách đây vài tháng, Thành phát hiện bị suy thận độ 4. Tình trạng sức khỏe mỗi ngày một giảm sút trông thấy. Dù một tuần chạy thận 2, 3 lần cũng chẳng thể kéo dài thời gian sống cho anh được bao nhiêu nếu bệnh viện không tìm được người hiến thận tương thích với cơ thể anh.
Gọi cả gia đình đi bắt gian, đến tới nơi mở cửa ra, tôi và bố đứng hình trước cảnh...
Kỳ thực, tôi biết quan hệ mẹ chồng nàng dâu của gia đình tôi không hòa hợp, thậm chí là căng thẳng.