Sau chuyến đi nguy hiểm với chồng, tôi đề nghị anh chuyển nghề nhưng bị phản đối
Cưới nhau được hơn 1 năm thì công việc của chồng không được thuận lợi. Việc nhiều, lương bị giảm, không chịu nổi áp lực, anh ấy xin nghỉ việc. Về nhà ăn chơi một thời gian, anh không muốn làm việc trong nhà cao tầng có máy lạnh nữa. Anh nói là ở đó gò bó, không được thoải mái tự do, chồng muốn mua xe tải về chở thuê cho người ta.
Tôi phản đối ngay tức thì và khuyên anh nên quay trở lại công việc, đừng "đứng núi này trông núi nọ" nữa. Lái xe rất nguy hiểm, nếu chồng mà chọn nghề đó thì viết đơn ly hôn trước rồi mua xe.
Nhưng với sự quyết tâm và lời dỗ dành ngon ngọt của chồng, tôi đầu hàng và rút tiền tiết kiệm về cho anh mua xe.
Từ ngày có xe, tinh thần của chồng phấn khởi hẳn lên, anh chăm chỉ làm việc. Có những hôm nhiều việc, anh phải chạy xuyên đêm nhưng không than mệt mỏi. Chẳng bù cho lúc trước, anh đi làm có 8 tiếng mà về đến nhà không thiết việc gì, lại hay cáu gắt với vợ con.
Hôm chủ nhật vừa rồi, chồng chở hàng đi sang tỉnh bên cạnh, cách nhà hơn 100km, tôi và con muốn đi cùng cho khuây khỏa, ngày nghỉ ở nhà mãi cũng chán. Do dự một lúc rồi anh cũng đồng ý. Chuyến xe đó, chồng tôi vận chuyển 10 chiếc bình gốm cỡ lớn cho người ta. Nghe anh nói chủ hàng này giàu có lắm, xây biệt thự ở quê nên mua toàn bình gốm đẹp về nhà trang trí.
Lúc xe đang đi trên đường cao tốc, bất ngờ bánh trước bị thủng lốp. Xe mất lái lao thẳng vào dải phân cách. Chưa hết hoảng sợ thì một chiếc xe lớn va chạm rất mạnh từ phía sau khiến thùng xe bẹp dúm.
Cả gia đình tôi khó khăn bò ra khỏi xe, cũng may không ai bị thương nặng. Chồng nhìn đống đổ nát trước mặt, lo sợ gọi điện báo cho chủ hàng. Cứ ngỡ sẽ bị người ta mắng một trận và đòi bồi thường lớn, nào ngờ ông chủ nói giọng rất bình thản. Đầu tiên ông ấy hỏi người có bị thương gì không, sau khi biết người an toàn thì ông bảo chồng tôi bình tĩnh, không phải lo lắng gì hết. Hàng hỏng rồi mua cái khác, không phải đền bù gì cả. Có lẽ ông ấy không có duyên với những chiếc bình đó nên không cần phải hối tiếc làm gì.
Nghe những lời của ông chủ hàng mà tôi cảm động đến rơi nước mắt. May mắn lắm chồng tôi mới gặp được ông chủ tốt thế, nếu không chúng tôi biết lấy tiền đâu mà đền số hàng đó.
Sau vụ đó, chúng tôi sửa xe cũng tốn kém gần trăm triệu, tôi khuyên chồng từ bỏ nghề, tìm công việc khác mà làm. Nhỡ ra có ngày anh làm hỏng hàng người ta, chủ hàng khó tính, không cẩn thận bán nhà đi đền mất. Nói đến thế rồi mà chồng vẫn không từ bỏ nghề lái xe nguy hiểm này. Tôi thật sự bất lực.
Mẹ chồng lên chăm ở cữ, nàng dâu đưa cho cái giường xếp và cách xử lý của anh chồng...
Như người khác thì vợ tôi phải biết trân trọng mẹ, đằng này, cô ấy liên tục đòi hỏi và cáu kỉnh mỗi khi mẹ làm gì trái ý. Đợt này sinh con, ỷ mình mệt mỏi nên vợ tôi càng quá đáng. Mỗi lần tôi phân tích, cô ấy lại đòi ly hôn.
Trời mưa to bỗng nghe tiếng đập cửa uỳnh uỳnh, mẹ đơn thân tưởng kẻ trộm nhưng vừa mở cửa...
Tôi nghĩ, một người phụ nữ như mình cũng xứng đáng gặp được người đàn ông tốt như vậy sao?
Thấy chồng lưu tên mình lạ lẫm trong danh bạ, vợ căm hận và 'phản công' bằng một kế hoạch...
Sau khi có tiền và được phẫu thuật, sức khoẻ mẹ chồng tôi đã ổn định. Bà còn cảm kích vì tôi đã đứng ra lo liệu tất cả, còn chồng bây giờ cũng đối xử khác hẳn với tôi. Vì thế mọi người ạ, muốn không bị chồng đánh giá thấp thì đừng bao giờ phụ thuộc vào anh ta.
Nửa đêm thư ký của chồng gọi đi 'họp gấp', vợ bám theo rồi âm thầm gọi một cuộc điện...
Lâu nay tôi vẫn đinh ninh thư ký của chồng mình là đàn ông. Hôm vừa rồi đến công ty, tôi phát hiện anh mới đổi thư ký được 2 tháng. Đã vậy, trông họ còn rất ăn ý với nhau. Ngay từ lúc ấy, tôi đã có linh cảm chẳng lành.