Đột ngột đến nhà người yêu chơi tôi sững sờ nghe thấy giọng phụ nữ vang lên từ phòng ngủ
Tôi lỡ yêu người đàn ông từng ly hôn có một đời vợ. Anh hơn tôi 10 tuổi, có một con trai riêng được vợ cũ nuôi. Trong mắt tôi, người yêu rất tốt, dù đã từng ly hôn. Anh không có thói hư tật xấu nào, có công việc với thu nhập tốt. Anh lúc nào cũng đối xử với tôi dịu dàng, yêu chiều. Chắc là vì đàn ông từng ly hôn có nhiều trải nghiệm, tâm lý hơn nên tôi luôn cảm thấy an toàn khi ở bên cạnh anh.
Dù gia đình tôi ngăn cản nhưng tôi vẫn muốn kết hôn với anh. Họ nói lấy đàn ông từng ly hôn sẽ dễ cảm thấy buồn tủi, vì anh có con riêng. Và tôi chỉ đang mù quáng khi yêu đương mà thôi, hôn nhân sẽ không có màu hồng được như thế.
Quả thật tôi không để tâm đến những lời họ nói. Tôi chỉ quan tâm đến tình yêu hiện tại của mình. Dù sao anh cũng đã ly hôn, anh có con thì đã sao vì con của anh cũng do vợ cũ nuôi nấng. Ai cũng có quá khứ, tôi nghĩ mình đủ bao dung để chấp nhận quá khứ của bạn trai.
Đến một lần tôi đến nhà người yêu chơi nhưng không báo trước. Tôi có chìa khóa nhà của anh nên có thể vào được dễ dàng. Khi bước vào nhà, tôi chết sững nghe thấy giọng phụ nữ vang lên từ phòng ngủ. Trong lòng tôi như có lửa đốt, linh tính không lành.
Tôi mở cửa phòng ngủ thì thấy người phụ nữ kia chính là vợ cũ của bạn trai. Chị ấy đang nằm trên giường cùng với bạn trai của tôi và con trai của hai người. Họ ôm lấy nhau ngủ như một gia đình thực thụ. Tôi vừa nhìn qua đã thấy lòng dạ nát tan, đau xót vô cùng
Nhưng khi người yêu phát hiện ra tôi thì anh vẫn bình thảnnhư không có chuyện gì. Anh chỉ giải thích rằng vì con trai còn nhỏ muốn bố mẹ ngủ chung giường nên như thế. Anh và vợ cũ chỉ đang cố gắng hòa hợp với nhau để con lớn lên không bị tổn thương. Anh khuyên tôi nên chấp nhận chuyện này vì anh không thể làm khác.
Thậm chí, khi thấy tôi xị mặt, giận dỗi, người yêu còn tỏ ra bực bội. Anh nói rằng tôi sống quá ích kỷ, làm sao có thể trở thành vợ của anh. Tôi lặng người nghe những lời người yêu nói. Tôi rời khỏi nơi đó mà không nói lời nào nữa. Tôi quá thất vọng về cách hành xử của bạn trai. Anh coi trọng con riêng và vợ cũ hơn tôi. Anh nói tôi ích kỷ nhưng thực chất anh mới là người chỉ biết tới bản thân.
Sau đó, người yêu có gọi điện tôi cũng không bắt máy. Có lẽ yêu một người đàn ông từng ly hôn hạnh phúc thật, nhưng tôi không đủ bao dung để lấy anh ấy làm chồng.
Khánh kiệt kinh tế, tôi mang bán vàng cưới rồi 'ngượng chín mặt' khi ông chủ tiệm vàng nghiêm mặt...
Tôi mệt mỏi quá, không ngờ chồng vẫn chứng nào tật ấy. Bây giờ chẳng biết đào đâu ra tiền, tôi cũng không còn mặt mũi nào nhìn bố mẹ nữa. Tôi nên làm gì vào lúc này đây?
Thấy chồng bỏ thang máy đi thang bộ, vợ theo dõi rồi ngỡ ngàng khi thấy đứa bé anh đón...
Tôi cũng không can thiệp vào nữa, dù sao tôi vẫn tôn trọng chồng. Thế rồi đợt này dịch, công ty của tôi cho ở nhà làm việc, tôi mới phát hiện một chuyện rất lạ.
Thấy hôm nào mẹ chồng cũng đòi ăn trứng luộc dầm nước mắm, dâu trẻ thắc mắc rồi 'bật khóc'...
Mẹ chồng em thật thà lắm, bà bảo do các con chẳng có tiền, mẹ lên thì thêm miệng ăn nên sợ bọn em tốn kém.
Coi thường chồng nghèo, vợ trẻ đòi ly hôn và tròn mắt với 12 chiếc túi đựng tiền anh giấu...
Vì vậy mọi người ạ, đã là vợ chồng, khi không thể tin tưởng và hỗ trợ nhau thì tốt nhất hãy giữ lại lòng chung thủy. Với người như vợ tôi, dù có quyết định lại 100 lần, tôi vẫn lựa chọn ly hôn.