Nhắm mắt đưa chân lấy chồng đại gia với tham vọng đổi đời, tôi không ngờ "ác giả ác báo" là có thật
Tôi gặp anh trong một lần đi chơi cùng nhóm bạn rồi phát hiện ra giữa 2 đứa có quá nhiều mối quan hệ dây mơ rễ má bạn bè với nhau. Thế nên được mọi người xung quanh tác thành, chúng tôi cứ thế mà tự nhiên đến với nhau.
Gặp anh đã là mối tình thứ 4 kể từ khi biết yêu, tôi không còn quá nồng nhiệt, quá "sống chết" bởi những tổn thương đã hóa thành sẹo của những mối tình cũ. Thế nhưng anh thì ngược lại, anh yêu tôi đắm say, trân trọng nâng niu tôi từng tí một.
Chúng tôi làm "chuyện ấy", và tôi phát hiện ra mình đã có thai dù cả hai đứa chưa hề tính toán gì đến việc kết hôn. Tôi chưa hề xác định sẽ lấy anh làm chồng, thế nhưng "bác sĩ bảo cưới" thì cưới, có sao đâu.
Đúng lúc ấy, công ty của gia đình tôi phá sản. Bố tôi rơi vào cảnh nợ nần. Nhìn bố mẹ gầy sọp đi, tôi chỉ biết nuốt nước mắt vào trong, không cả dám mở mồm ra nói rằng mình đã "ăn cơm trước kẻng". Con gái nuôi mấy chục năm, vào lúc bố mẹ khó khăn nhất lại dứt áo về nhà chồng, làm thế nghe sao được?
Trong khi đó, nhờ lời giới thiệu có họ hàng, có một anh chàng giàu có tỏ ý thích và tán tỉnh tôi. Anh cũng khá đẹp trai, và thú thật, sự giỏi giang của anh trong sự nghiệp và cả sự giàu có của gia đình anh khiến tôi ít nhiều siêu lòng. Nếu đến với anh, tôi sẽ có thể giúp bố mẹ trả nợ, mà tôi cảm nhận, anh có thể mới chính là sự lựa chọn của đời mình.
Chẳng nói chẳng rằng, tôi cắt đứt toàn bộ liên lạc với người yêu rồi quyết định đến bệnh viện phá thai. Cho đến tận khi anh đứng dưới nhà chờ cả ngày, tôi mới phải chạm mặt anh và nói rõ mọi việc. Tôi bảo tôi đã hết tình cảm với anh rồi nên đứa con sinh ra cũng sẽ không được hạnh phúc. Tôi cảm giác được cả sự đau đớn và hận thù hiện lên trong mắt anh.
Chuyện tình cảm của tôi với người mới tiến triển rất nhanh, nửa năm sau chúng tôi quyết định làm đám cưới. Trước ngày cưới 1 tuần, nhà anh có giỗ lớn nên phận con dâu tương lai, tôi cũng phải đến giúp.
Người tôi không mong muốn gặp lại nhất lại xuất hiện đúng vào ngày hôm đó, tại ngôi nhà mà tôi sắp sửa bước về làm dâu. Trớ trêu thay, anh chính là anh họ - con bác ruột của chồng sắp cưới của tôi. Một mối quan hệ gần gũi và huyết thống hơn tôi tưởng rất nhiều lần. Anh nhìn tôi, cười đầy nguy hiểm, tôi nơm nớp lo sợ không biết anh có "bóc mẽ" tôi với mọi người không.
Cuộc đời này, "ác giả ác báo" là có thật. Tôi đã tự tay giết chết con mình, thế nên giờ đây không thể có được hạnh phúc khi xây dựng tổ ấm mới. Nhưng thiệp cưới đã phát ra rồi, chồng sắp cưới đã trả nợ giúp nhà tôi rồi, tôi biết làm thế nào đây?
Vừa về ra mắt nhà bạn trai, vừa nghe cháu của anh vô tư nói một câu, tôi xách đồ...
Đến lúc trở vào nhà, tôi thấy hai đứa trẻ vẫn đang chơi xe đồ chơi với nhau. Tôi định đến bảo thằng bé vào nhà thì nghe nó nói với cậu bạn hàng xóm:
Kết quả ADN đích thị là con mình nhưng lại y đúc hàng xóm, cay đắng biết sự thật tôi...
Quả thật tôi không bao giờ ngờ có ngày hôm nay…
Ly hôn năm, chồng cũ lần đầu đến thăm vợ cũ, nghe con vô tư hỏi mẹ một câu...
Vợ cũ nói với tôi vì nhiều năm tôi không đến thăm nên con cũng không nhớ mặt bố. Sau đó, cô ấy còn nói thẳng:
Tình cờ thấy mẹ chồng giặt đồ lúc sáng sớm, tôi tức giận muốn bật khóc, cất luôn số tiền...
Tôi đau lòng và uất hận vô cùng. Tôi thương bản thân một thì thương con gái mười. Con gái tôi chẳng có tội tình gì, vừa sinh ra đã bị ông bà nội ghẻ lạnh.