Ngày đàn bà rời đi…
Là khi đàn bà không khóc nữa
Ngày trước, người đàn bà của anh hay khóc thật. Cô ấy nhạy cảm, dễ buồn, dù là chỉ vì một lời nói của anh. Ban đầu, anh bối rối với những giọt nước mắt đó, anh ủi an, anh xoa dịu. Vậy mà, dần dà anh lại xem đó là rắc rối. Anh hỏi sao cô ấy có thể khóc nhiều như thế, ai làm gì cô ấy phải khóc? Thậm chí, lúc cô ấy khóc đau lòng nhất, anh cũng có thể bỏ đi…
Thật ra, đàn bà không ai thích khóc cả. Nếu có thể cười thật vui, họ chắc chắn sẽ không khóc. Nếu có thể nhận đủ yêu thương, họ cũng không cần lấy nước mắt để thể hiện tổn thương của mình. Đàn bà còn khóc là còn biết thương biết đau. Đàn bà đã không còn có thể khóc chính là hết thương hết tình.
Ngày người đàn bà của anh rời đi chính là lúc cô ấy nhìn anh bằng đôi mắt ráo hoảnh. Nhưng rồi về sau, anh mới là người phải khóc.
Là lúc đàn bà chẳng thèm trách móc
Ngày đó, cô ấy hay trách anh sao không lãng mạn, sao anh về trễ, sao anh không đỡ đần cô ấy chuyện nhà cửa, sao anh không nói thương cô ấy… Những lời trách móc của cô ấy, lúc thì nũng nịu, có khi lại khó nghe, rồi đến lúc đầy tủi thân. Cô ấy trách anh sao không còn như trước, trách anh vô tâm đến một lời cô ấy nói cũng không nghe. Anh lại xem những lời trách móc này thật phiền phức. Anh đi đâu cũng phải báo hay sao, anh lo làm chuyện lớn lại để ý chuyện nhà nhỏ nhặt, hay vô tâm gì chứ, có phải cô ấy đòi hỏi quá rồi không?
Để rồi đến khi cô ấy không còn trách anh lời nào nữa. Anh không cần phải giúp cô ấy làm gì, càng không phải quan tâm hay yêu thương cô ấy. Đó chính là ngày đã có người đàn ông khác thay anh làm hết mọi điều đó. Cô ấy không còn trách anh, chính là đã không cần anh nữa.
Là ngày đàn bà không cần thêm một lời hứa nào khác
Anh từng hứa rất nhiều, từ lời hứa cho vợ mình một cuộc sống hạnh phúc nhất, đến những lời hứa sẽ dẫn vợ đi chơi, về ăn cơm với vợ, không nhậu nhẹt với bạn bè. Anh hứa thật nhiều nhưng cũng lại quên không ít. Những bộn bề cuộc sống, những danh vọng bạc tiền khiến anh dần quên những lời hứa dù là nhỏ bé nhất. Vợ anh đợi anh về từng đêm, vợ anh chờ ngày anh rảnh để đi đâu đó với cô ấy, vợ anh đợi anh cho cô ấy cuộc sống đủ hạnh phúc chứ không phải chỉ cần tiền.
Đến một lúc, vợ anh sẽ không còn nhắc về những lời hứa của anh nữa. Cô ấy cũng không cần anh thực hiện. Vì cô ấy sẽ biết tự mình làm mọi điều, không đợi anh, cũng không chờ anh thêm. Ngày đó chính là khi cô ấy không còn cần anh nữa.
Là khoảnh khắc đàn ông chẳng bao giờ níu kéo được nữa…
Ngày đàn bà rời đi chính là lúc đàn ông vô phương níu kéo. Ở đời, đàn ông quen thói ra đi, đàn bà dễ chịu ở lại. Đàn bà thường là những người ở lại, là thói quen, là điều họ muốn, là họ có thể hy sinh. Nhưng đến một lúc, đàn bà lại là người ra đi thì đàn ông cũng chỉ có thể ngóng nhìn phía sau. Bước chân của đàn bà nhẹ tênh, không vướng bận, không hoảng sợ, lại chính là điều khiến đàn ông cả đời nặng lòng trĩu dạ…
Hơn 40 tuổi không còn muốn ngủ chung phòng với vợ, lời thú nhận "cay đắng" của chồng khiến vợ...
Nguyên nhân không phải do hết yêu, cũng không phải do người vợ gây ra lỗi lầm gì. Lời tâm sự của người đàn ông dưới đây sẽ khiến phụ nữ phải chết lặng.
Nghe tiếng chị dâu hát ru trong đêm, tôi bất ngờ phát hiện điều cả nhà đang che giấu
Tôi chạy tới hỏi chị sao thức khuya vậy thì chị bỗng ngã ngồi ra đất khóc nức nở. Chị nghẹn ngào nói với tôi:
Bỏ vợ mới sinh con nằm viện để về nhà, nửa đêm nghe cuộc gọi của chị hàng xóm mà...
Dù tôi muốn ly hôn chồng nhưng tôi mới sinh con, nhìn con mới đẻ đã không có cha bên cạnh, tôi thật sự rất đau lòng. Giờ tôi phải làm sao đây?
Nửa đêm nghe tiếng vọng ra từ phòng chị dâu, tôi đẩy cửa bước vào thì thấy cảnh trước mắt
“Do chị lỡ ngoại tình với người khác, chồng em phát hiện nên chị van xin em ấy tha cho chị lần này. Chị thề sẽ không tái phạm nữa. Em đừng hiểu lầm chồng mình”.