Không nhận lời yêu em họ sếp, tôi phải nghỉ việc
Vốn dĩ, tôi và người sếp hiện tại rất thân thiết. Vị trí công việc, thu nhập đáng mơ ước của tôi cũng nhờ người này mà có. Thế nhưng, một chút hiểu lầm nhỏ khiến tôi mất lòng sếp.
Hai năm trước, tôi vừa nghỉ việc ở một công ty tư nhân thì được người sếp hiện tại nhận vào làm. Chị này đang làm giám đốc kinh doanh của một công ty đa quốc gia.
Chị biết đến tôi qua mạng xã hội. Thời điểm thất nghiệp, tôi thường than thở trên trang cá nhân. Chị ấy xem được nên gọi tôi đến phỏng vấn.
Qua trao đổi công việc, có vẻ như chị ấy rất thích cách làm việc của tôi. Chị đề nghị tôi đi làm ngay ngày hôm sau. Mang ơn của chị, tôi luôn cố gắng làm tốt nhiệm vụ được giao. Thậm chí, những việc khó mà chị nhờ tôi cũng xử lý êm đẹp.
Vợ chồng chị thường gọi tôi đến nhà ăn cơm, xem tôi như em gái. Mỗi dịp sinh nhật của tôi, chị đều tặng tôi những món quà đắt tiền. Tôi cảm thấy mình quá may mắn khi tìm được quý nhân như chị.
Từ sự thân thiết ấy, sếp can thiệp khá nhiều vào chuyện riêng của tôi. Chị góp ý và muốn tôi điều chỉnh từ trang phục, nữ trang cho đến sở thích, các mối quan hệ. Thậm chí, đến tên tài khoản Facebook của tôi, chị cũng muốn phải đổi sang cái tên mà chị thích và dễ tìm.
Quả thật, tôi dần chuyển sự ngưỡng mộ, biết ơn sang khó chịu và ấm ức trong lòng. Thế nhưng, nghĩ đến chuyện chị dốc lòng lo cho mình được như hiện tại, tôi không dám cãi lời, dù nhiều việc quá vô lý.
Khoảng 2 tháng trước, chị bảo chẳng thấy tôi yêu đương, hẹn hò nên muốn giới thiệu người em họ đang định cư ở nước ngoài. Tôi không nghĩ nhiều, đồng ý ngay lập tức. Thế nhưng, mọi rắc rối lại bắt đầu từ lần mai mối này của chị.
Sau 1 tuần trò chuyện, tôi thấy em họ của sếp không phù hợp nên đề nghị dừng lại. Đúng thời điểm này, tôi lại có cảm tình với người bạn cũ vừa gặp lại. Người này cũng liên tục bày tỏ tình cảm, gửi hoa đến nơi tôi làm việc.
Tôi không hiểu chị ấy nghe em họ kể thế nào mà quay sang giận dỗi, làm ngơ tôi ở công ty. Mấy lần bắt gặp tôi nhận hoa, chị bóng gió chuyện tôi bắt cá hai tay, phủi ơn…
Tôi rất buồn và cố giải thích cho chị hiểu nhưng tất cả đều không thuyết phục được chị. Chị cho rằng tôi khiến chị xấu hổ với em họ. Chị luôn tự tin mắt nhìn của mình chuẩn xác nhưng tôi lại phá vỡ điều đó.
Từ đây, tôi bắt đầu rơi vào vòng xoáy trù dập của chị. Tôi làm bất cứ việc gì, chị đều bảo chưa chuẩn, bắt làm lại. Chị yêu cầu tôi trả lại các mối quan hệ, đối tác mà chị từng cho phép tôi khai thác. Chị liên tục phê bình tôi trong các cuộc họp trước sự chứng kiến của đồng nghiệp và lãnh đạo.
Những việc làm của chị khiến tôi ức chế, không còn thiết tha trao đổi công việc với bất ai. Ngày nào, tôi cũng phải trốn vào nhà vệ sinh của công ty khóc nức nở.
Sau 1 tháng làm việc căng thẳng, tôi quyết định xin nghỉ việc. Trước khi nộp đơn chính thức, tôi có nhắn tin giải thích một lần nữa và mong chị suy nghĩ thêm, cho tôi cơ hội giải quyết hiểu lầm.
Thế nhưng, chị xem tin nhắn mà không hồi đáp. Vậy là, tôi phải từ bỏ công việc yêu thích, tương lai rộng mở chỉ bởi một việc cỏn con...
Khánh kiệt kinh tế, tôi mang bán vàng cưới rồi 'ngượng chín mặt' khi ông chủ tiệm vàng nghiêm mặt...
Tôi mệt mỏi quá, không ngờ chồng vẫn chứng nào tật ấy. Bây giờ chẳng biết đào đâu ra tiền, tôi cũng không còn mặt mũi nào nhìn bố mẹ nữa. Tôi nên làm gì vào lúc này đây?
Thấy chồng bỏ thang máy đi thang bộ, vợ theo dõi rồi ngỡ ngàng khi thấy đứa bé anh đón...
Tôi cũng không can thiệp vào nữa, dù sao tôi vẫn tôn trọng chồng. Thế rồi đợt này dịch, công ty của tôi cho ở nhà làm việc, tôi mới phát hiện một chuyện rất lạ.
Thấy hôm nào mẹ chồng cũng đòi ăn trứng luộc dầm nước mắm, dâu trẻ thắc mắc rồi 'bật khóc'...
Mẹ chồng em thật thà lắm, bà bảo do các con chẳng có tiền, mẹ lên thì thêm miệng ăn nên sợ bọn em tốn kém.
Coi thường chồng nghèo, vợ trẻ đòi ly hôn và tròn mắt với 12 chiếc túi đựng tiền anh giấu...
Vì vậy mọi người ạ, đã là vợ chồng, khi không thể tin tưởng và hỗ trợ nhau thì tốt nhất hãy giữ lại lòng chung thủy. Với người như vợ tôi, dù có quyết định lại 100 lần, tôi vẫn lựa chọn ly hôn.