Đi ăn tân gia, vợ bị họ hàng dè bỉu chê bai đủ kiểu, chồng liền nói một câu khiến ai nấy đỏ mắt ghen tị
Quyên có nhan sắc chỉ ở mức trung bình, công việc cũng kiếm đủ xài. Nhưng cô lại lấy được Lộc vừa lịch thiệp vừa giỏi kiếm tiền. Ngày cô đưa Lộc về ra mắt bố mẹ mình, cô còn nghe mẹ thì thầm nói: “Con mà lấy nó thì phải lo mà giữ chồng nghe không?”. Đến cả mẹ cô còn nói như thế thì cô cũng biết nhìn mình và Lộc trông khập khiễng ra sao.
Nhưng Lộc rất yêu thương Quyên. Anh nói anh quý cô vì cái tính hiền lành, dịu dàng. Từ ngày quen biết Lộc, Quyên dần tự tin vào bản thân hơn. Cô bắt đầu chăm sóc bản thân nhiều hơn, biết làm đẹp để Lộc nở mặt nở mày với người khác.
Khi lấy nhau, bố mẹ Lộc cũng rất quý Quyên. Nhưng họ hàng của anh lại không được như thế.
Một hôm Lộc cùng Quyên đi ăn tân gia của một người họ hàng nhà chồng. Lộc ra ngoài với các chú, bác bên ngoài. Còn Quyên thì vào bếp phụ các cô dì. Cô biết mình không khéo tay nên chỉ nhận làm những việc đơn giản như nhặt rau, rửa đồ ăn, chén bắt. Cô sợ phạm lỗi lại bị mọi người chê cười, khiến chồng mất mặt.
Nhưng họ hàng nhà chồng không thích cô. Cô còn nghe thấy họ nói lén sau lưng chê cô xấu hơn chồng, toàn chọn việc nhẹ nhàng làm để khỏe thân. Quyên nghe thì thấy tủi thân nhưng cũng không thể lên tiếng tranh cãi. Vậy là Quyên cứ im lặng làm việc.
Đến khi lên bàn ăn, Lộc ngồi bàn với các chú bên cạnh, Quyên ngồi lại ngồi cùng các cô. Trong bàn ăn có một bà cô tên Hoa luôn xăm soi Quyên. Quyên không ăn được cay thì bà ấy liền nói cô khó chiều. Bà ấy còn nói ngày trước giới thiệu bao nhiêu người đẹp cho Lộc mà anh không chịu. Quyên nhiều lần định lên tiếng nhưng nghĩ dù sao cũng là lần đầu ăn uống với họ hàng bên chồng sau khi cưới. Cô nghĩ thôi thì im lặng cho lành, cũng chỉ là một bữa cơm.
Sau khi tan tiệc, Quyên thấy Lộc đi tới gần cô rồi ân cần hỏi:
“Em ăn có được nhiều không? Em làm có mệt không?”.
Nghe cô trả lời đúng ý mình rồi thì Lộc quay sang nói với cả bàn ăn:
“Vợ cháu hiền lành ít nói các cô đừng trách. Cháu lấy được cô ấy là may mắn lắm rồi. Nãy giờ cháu cảm ơn các cô trông coi giúp vợ cháu. Giờ thôi cũng trễ rồi, cháu xin phép đưa vợ em về ạ”.
Nói rồi, Lộc dắt tay vợ ra khỏi bữa tiệc. Trên bàn ăn, các bà cô không khỏi ghen tị đỏ mắt nhìn theo.
Trên đường về nhà, Lộc cứ gặng hỏi Quyên rằng họ hàng của anh có làm khó gì cô không. Quyên cứ cười rồi bảo không có việc gì. Cô thấy mình may mắn khi lấy được Lộc, anh là người đàn ông tốt lúc nào cũng quan tâm, bảo vệ cô. Cô cũng tự nhủ sau này phải cố gắng nhiều hơn, nhanh tay lẹ miệng để người khác không có cớ chê bai cô. Cô muốn trở thành người vợ không gây phiền phức cho chồng, cũng khiến chồng thấy tự hào.
Mẹ chồng lên chăm ở cữ, nàng dâu đưa cho cái giường xếp và cách xử lý của anh chồng...
Như người khác thì vợ tôi phải biết trân trọng mẹ, đằng này, cô ấy liên tục đòi hỏi và cáu kỉnh mỗi khi mẹ làm gì trái ý. Đợt này sinh con, ỷ mình mệt mỏi nên vợ tôi càng quá đáng. Mỗi lần tôi phân tích, cô ấy lại đòi ly hôn.
Trời mưa to bỗng nghe tiếng đập cửa uỳnh uỳnh, mẹ đơn thân tưởng kẻ trộm nhưng vừa mở cửa...
Tôi nghĩ, một người phụ nữ như mình cũng xứng đáng gặp được người đàn ông tốt như vậy sao?
Thấy chồng lưu tên mình lạ lẫm trong danh bạ, vợ căm hận và 'phản công' bằng một kế hoạch...
Sau khi có tiền và được phẫu thuật, sức khoẻ mẹ chồng tôi đã ổn định. Bà còn cảm kích vì tôi đã đứng ra lo liệu tất cả, còn chồng bây giờ cũng đối xử khác hẳn với tôi. Vì thế mọi người ạ, muốn không bị chồng đánh giá thấp thì đừng bao giờ phụ thuộc vào anh ta.
Nửa đêm thư ký của chồng gọi đi 'họp gấp', vợ bám theo rồi âm thầm gọi một cuộc điện...
Lâu nay tôi vẫn đinh ninh thư ký của chồng mình là đàn ông. Hôm vừa rồi đến công ty, tôi phát hiện anh mới đổi thư ký được 2 tháng. Đã vậy, trông họ còn rất ăn ý với nhau. Ngay từ lúc ấy, tôi đã có linh cảm chẳng lành.