Hối hận vì đã "ghép đôi" cho bạn thân và anh trai
Tôi và Hồng làm việc cùng công ty, là bạn bè thân thiết của nhau. Tính tình của cô ấy hiền lành, chăm chỉ và sống rất biết điều nên được lòng mọi người trong công ty.
Trong 1 lần Hồng đến chơi nhà, thấy cô ấy với anh tôi nói chuyện rất hợp nhau, thế là tôi nảy sinh ý định làm mai cho 2 người. Tôi thường xuyên mời bạn về nhà chơi, những cuộc đi chơi luôn có 3 người. "Mưa dầm thấm lâu", sau nhiều tháng kiên trì làm bà mai, cuối cùng tôi đã thành công.
Ngày Hồng trở thành chị dâu, tôi vui mừng lắm, anh trai đã thoát cảnh ế vợ, bố mẹ không còn phải lo lắng về anh ấy nữa.
Cứ nghĩ khi có vợ con, anh tôi sẽ thay đổi tính nết nhưng không, anh ngày càng lười biếng và sống ỉ lại vào vợ hơn. Vợ chồng cùng đi làm, về đến nhà chị dâu phải lo cơm nước và chăm sóc con. Sau giờ làm, anh tôi la cà quán xá với mấy người đồng nghiệp. Đến khi nào vợ làm xong xuôi mọi việc, con cái ngủ rồi anh tôi mới về nhà.
Cho đến ngày anh tôi bị mất việc, ở nhà không chịu làm việc gì. Chị dâu đi làm về muộn, anh không chịu đón con hay nấu ăn. Cả ngày chỉ có ngủ rồi ăn mặc đẹp ra quán cà phê ngồi với bạn.
Không làm ra tiền nhưng anh tôi vẫn giữ thói quen chi tiêu hoang phí như bữa sáng phải ăn bát phở 50 nghìn, bữa trưa và tối ăn cơm phải có thức ăn ngon. Bữa nào mà ăn đậu phụ hay rau luộc là anh giận dỗi bỏ bữa. Mỗi khi ra đường trong ví lúc nào cũng phải để vài triệu, nếu ít quá mặt anh lại hằn học giận dỗi, mắng mỏ vợ không ra gì.
Hôm chủ nhật vừa rồi, chị dâu đến nhà tôi chơi. Chị khóc rất nhiều khi kể về chuyện gia đình. Chị đang phải gồng mình lên để gánh vác, không biết sức chị sẽ chịu được bao lâu nữa.
Mỗi lần chị nhắc nhở anh đi kiếm việc, anh lại quát tháo ầm ĩ nhà cửa để lấn át chị. Chị không thể chịu nổi người chồng không làm ra tiền nhưng lại chi tiêu hoang phí.
Nhìn thấy chị dâu có cuộc hôn nhân không hạnh phúc, tôi thật sự hối hận. Giá mà ngày trước, tôi không làm mai cho 2 người thì bây giờ chị ấy đâu có khổ như thế này. Tôi rất muốn giúp chị bớt khổ nhưng không biết phải làm sao?
Khánh kiệt kinh tế, tôi mang bán vàng cưới rồi 'ngượng chín mặt' khi ông chủ tiệm vàng nghiêm mặt...
Tôi mệt mỏi quá, không ngờ chồng vẫn chứng nào tật ấy. Bây giờ chẳng biết đào đâu ra tiền, tôi cũng không còn mặt mũi nào nhìn bố mẹ nữa. Tôi nên làm gì vào lúc này đây?
Thấy chồng bỏ thang máy đi thang bộ, vợ theo dõi rồi ngỡ ngàng khi thấy đứa bé anh đón...
Tôi cũng không can thiệp vào nữa, dù sao tôi vẫn tôn trọng chồng. Thế rồi đợt này dịch, công ty của tôi cho ở nhà làm việc, tôi mới phát hiện một chuyện rất lạ.
Thấy hôm nào mẹ chồng cũng đòi ăn trứng luộc dầm nước mắm, dâu trẻ thắc mắc rồi 'bật khóc'...
Mẹ chồng em thật thà lắm, bà bảo do các con chẳng có tiền, mẹ lên thì thêm miệng ăn nên sợ bọn em tốn kém.
Coi thường chồng nghèo, vợ trẻ đòi ly hôn và tròn mắt với 12 chiếc túi đựng tiền anh giấu...
Vì vậy mọi người ạ, đã là vợ chồng, khi không thể tin tưởng và hỗ trợ nhau thì tốt nhất hãy giữ lại lòng chung thủy. Với người như vợ tôi, dù có quyết định lại 100 lần, tôi vẫn lựa chọn ly hôn.