Tôi quen chồng khi cả hai còn đi học, đó là khoảng thời gian đẹp. Thuở ấy tình yêu đơn giản không dính dáng đến tiền bạc, yêu chính là yêu, bên nhau luôn vui vẻ không nghĩ suy. Đến khi ra trường, chồng tôi làm công việc văn phòng.

Tôi sau nửa năm đi làm thuê như chồng thì quyết định tự mở kinh doanh. Ban đầu, công việc của tôi có vẻ chông chênh và không chắc chắn như của chồng. Nhưng dần dà, tôi lại kiếm được nhiều tiền hơn chồng. Sau mấy năm đi làm, chồng tôi bị thất nghiệp và không tìm được chỗ nào khác.

 

 

 

Lúc đó chúng tôi cũng đã lấy nhau có một con trai. Chồng tôi chán nản vì không tìm được việc nên về nhà làm nội trợ, đưa đón con đi học. Việc kinh doanh của tôi ngày càng phát đạt, tôi trở thành trụ cột tài chính trong gia đình. Tôi ra ngoài giao thiệp nhiều hơn, quen biết nhiều người đàn ông giàu có bản lĩnh hơn chồng. Vì thế không thể tránh được việc khi trở về nhà tôi chán nản khi thấy chồng chỉ biết quanh quẩn trong nhà.

Ảnh minh họa

Tôi trở nên cáu kỉnh, gắt gỏng mỗi khi áp lực, tôi trút giận lên chồng. Dần dần, tôi và chồng cãi nhau ngày một nhiều, tình cảm rạn nứt. Đến một tối, tôi đi ăn uống về trễ, vừa đến cửa đã thấy chồng ngồi đợi sẵn. Anh lạnh mặt đưa tôi lá đơn ly hôn đã ký sẵn. Tôi ngỡ ngàng không tin vào mắt mình. Nếu phải ly hôn thì tôi mới là người có quyền đề nghị chứ. Anh chỉ ở nhà có phải chịu nhiều áp lực và mệt mỏi như tôi không? 

Tôi hỏi chồng lý do vì sao, anh chỉ nói: “Em không như trước nữa, em không còn thương anh nữa”. Tôi tức giận nói chồng vô dụng chẳng biết điều, tôi đã đi làm cực khổ mà anh còn đòi hỏi. Chồng tôi chẳng nói một lời, tôi ký thẳng vào đơn không đắn đo.

Sau khi ra tòa ly hôn, tôi đi công việc rồi mới trở về nhà, thấy chồng vẫn đang dọn đồ. Ngoài cái vali anh đựng quần áo thì tôi thấy chồng xách theo một túi đen. Nhưng khi thấy tôi thì anh tỏ vẻ tránh né, giấu đi chiếc túi kia. Tôi thấy lạ thì nghi ngờ anh có quỹ đen, giàu tiền bạc, giờ đến lúc ly hôn thì lấy đi phải không?

Nghĩ vậy, tôi liền giằng lấy chiếc túi kia, khi thấy thứ bên trong tôi chết lặng không nói nên lời. Đó là chiếc váy chồng tôi mua khi anh có tháng lương đầu. Lúc đó tôi đang mang thai, cái váy này đã theo chúng tôi từ những ngày đầu khi bên nhau, đến sau này vẫn nằm trong tủ quần áo của chúng tôi. Tôi hầu như đã quên nó khi có nhiều quần áo khác. Nhưng chồng tôi đã giữ nó suốt bao năm, giờ lại muốn đem đi khi ly hôn vợ.

Tôi liệu có thể giữ chồng ở lại không? Tôi liệu có thể xin anh ấy tha thứ cho tôi không? Chúng tôi liệu có thể quay về với nhau không?