Gặp lại người con gái "đào mỏ" năm xưa, tôi định cho cô ta một bài học nhớ đời không ngờ chính mình mới là người bị nắm thóp
Tôi đang gặp phải chuyện rất trớ trêu. Hồi học đại học, tôi có yêu một cô gái tên Loan. Loan là một người khá xinh đẹp, cô ấy cũng thông minh và học giỏi ở khóa đại học của tôi. Ấn tượng với Loan, tôi quyết định theo đuổi cô ấy và sau một thời gian thì được nhận lời.
Lúc đầu, mối quan hệ của tôi và Loan tiến triển tốt đẹp. Nhưng được một thời gian, tôi có cảm giác Loan không giống như mình nghĩ. Cô ấy sống vật chất và hay đòi hỏi những thứ vượt quá khả năng của tôi.
Sau một thời gian, tôi và Loan chia tay. Lý do cô ấy đưa ra là tôi không có nhiều tiền. Trong khi thời điểm đó, Loan đi làm và đã quen được một anh trưởng phòng có tiền. Đến lúc ấy tôi mới ngớ người biết Loan thực chất chỉ là một cô gái đào mỏ.
Mối tình đầu thất bại làm tôi cảm thấy mất hết niềm tin vào phụ nữ. Thời điểm khủng hoảng đó, tôi lao đầu vào làm việc và kiếm tiền. Mỗi một lần sắp bỏ cuộc, tôi lại nhớ đến ngày bị phản bội để có động lực. May mắn là sau 8 năm, tôi cũng đã có một sự nghiệp ổn định. Ở tuổi 30, tôi có nhà, có xe, có một công ty của riêng mình.
Cách đây 3 tháng, tôi có gặp Loan trong một quán bar. Thấy cô ấy, tôi đến hỏi thăm và biết đến thời điểm hiện tại, Loan vẫn độc thân. Khi biết tôi đang là giám đốc một công ty, không còn là anh chàng nghèo khó như trước thì Loan bắt đầu đổi giọng. Cô ấy ôn lại chuyện xưa rồi bất chợt ngã vào vòng tay tôi. Kết quả là đêm đó, chúng tôi đã ở bên nhau cả đêm.
Nói thật lúc đó tôi chỉ nghĩ là chơi bời với Loan, xem cô ấy như tình một đêm. Vậy nên sáng hôm sau, tôi chủ động cắt đứt liên lạc. Tôi chặn facebook, số điện thoại mà tôi để lại cho Loan cũng là một số tự nghĩ ra. Mấy lần Loan đến tìm tôi lại công ty, tôi đều dặn bảo vệ nói mình không có ở đó.
Tôi đã nghĩ mối nhân duyên của mình đến đây là hết. Nhưng có một chuyện xảy ra ngoài ý muốn làm tôi khó xử quá. Vài hôm trước, khi tôi vừa về nhà thì thấy Loan đang khóc nấc trong vòng tay mẹ tôi. Trên mặt bàn là tờ giấy siêu âm thai ghi rõ tuổi thai. Nhìn thấy tôi, Loan càng khóc to để mẹ tôi vỗ về.
Sau khi mẹ tôi vào trong nhà, Loan nói đêm hôm đó của chúng tôi đã để lại hậu quả. Cô ấy muốn tôi chịu trách nhiệm với cái thai. Tôi không thể ngờ Loan là con người như thế. Cô ấy đã đẩy tôi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan không biết phải giải quyết như thế nào. Điều làm tôi khó xử là tôi không còn tình cảm với Loan, cũng không muốn cưới cô ấy. Nhưng nếu đứa bé trong bụng là con tôi thì tôi cần có trách nhiệm với cả hai. Nghĩ mãi vẫn không tìm được lối thoát, mọi người giúp tôi với.
Mẹ chồng bỗng ra thùng rác lục đồ, dâu trẻ buông lời nhiếc móc nhưng lại 'rụng rời' khi thấy...
Chẳng hiểu sao sau khi nghe xong, tôi lại cảm động đến bật khóc. Không ngờ vì chúng tôi, mẹ chồng lại làm quá nhiều việc đến vậy. Đến bây giờ tôi mới hiểu, trên đời này, chẳng có tấm lòng nào bằng cha mẹ dành cho con cái.
Con trai vừa mất nửa năm, con dâu đã mang bầu, mẹ chồng đuổi đi mà không biết đó là...
Giận thì rất giận, nhưng mẹ chồng tôi cũng đáng thương lắm. Bà là góa phụ, có mỗi người con trai, bây giờ lại lìa đời sớm như vậy. Mọi người cho tôi lời khuyên với, tôi có nên cho bà nhận cháu hay không?
Làm chính thất vẫn bị đánh ghen, vợ trẻ nín nhịn cho qua rồi đợi thời cơ chín muồi mới...
Ngay giờ phút này, tôi cảm thẫy rất thanh thản. Cuối cùng thì sau bao ngày tháng nhẫn nhịn chịu đựng, tôi đã có thể bắt chồng phải trả món nợ này rồi.
Mẹ chồng vung tiền cho 30 triệu mua điện thoại mới, dâu trẻ hí hửng đi mua để rồi lãnh...
Em không ngờ mẹ chồng của mình lại đáng sợ như vậy, bây giờ em đã về nhà mẹ đẻ rồi. Chuyện này cũng chưa biết nên giải quyết thế nào, các chị cho em lời khuyên với ạ.