1. Người đã quyết bỏ ta mà đi

Người đến người đi, người sum họp kẻ ly tán, đó là cái duyên ở đời. Hiểu đạo lý này, với người đến ta nhiệt tình chào đón, với người đi ta chỉ cần mỉm cười, thoải mái chấp nhận. Khi người đến, ta vui; khi người đi, ta cũng không hối tiếc.

2. Thời gian


Thời gian như bát nước đã đổ, một đi không quay trở lại. Thời gian giống như một người già máu lạnh, lặng lẽ lấy đi tất cả của bạn và chẳng bao giờ quay đầu lại.

Từng giọt thời gian tích tụ lại, hình thành nên sinh mệnh của chúng ta. Bạn có yêu sinh mệnh của mình không? Nếu có, hãy đừng lãng phí thời gian thêm một chút nào nữa.

3. Sự cô đơn

Vạn lạng vàng dễ có nhưng một tấm lòng lại khó cầu. Chúng ta có thể gặp nhau, nhưng không thể tránh được những phút giây ly biệt.

Trải nghiệm khác nhau trong cuộc sống của mỗi người tạo nên những suy nghĩ khác nhau và cảnh giới khác nhau. Mỗi người đều là tác phẩm độc nhất vô nhị của tạo hóa.

Cô độc thực ra là phép thử trước khi trao huân chương cho một người nào đó, nó cho thấy bạn có một khả năng khác người. Những lúc như thế, hãy để trái tim mình lắng dịu, để bản thân thích ứng với sự cô độc đó trước khi vượt qua nó một cách thoải mái, dễ chịu nhất.

4. Xuất thân

Bạn sinh ra ở đâu, vào thời gian nào, bạn đều không thể lựa chọn. Có người vừa chào đời đã được bao bọc trong nhung lụa, nhưng có những người vừa sinh ra đã phải nếm trải thiếu thốn về mặt vật chất.

Nhưng hãy nhớ, dù không thể chọn lựa được sự xuất thân, con người hoàn toàn có thể lựa chọn cuộc đời cho mình.

Có một xuất thân tốt không phải là bản lĩnh, làm thế nào để có một cuộc đời vinh quang đi từ xuất thân nghèo khó, đó mới là điều khiến người đời kính nể.

5. Thất bại

Thất bại tựa như bức tường đổ sụp, nó đè lên thân bạn, khiến bạn không cách nào vùng vẫy, không thở được, khiến bạn mất hết đi niềm tin. Tuy nhiên, nếu bạn lặng lẽ chấp nhận nó, thì bạn sẽ không cách nào đứng dậy được nữa. Nếu bạn cố gắng, đứng lên, bạn sẽ thấy mọi thứ không quá tồi tệ như mình vẫn nghĩ.

6. Cái chết

Chết là thời khắc mà dù là ai cũng không thể tránh khỏi. Cùng với sinh – lão – bệnh, tử là quy luật bất biến của trời đất. Người Hy Lạp nói rằng, ý nghĩa của sinh mệnh là do cái chết ban tặng, ý nói rằng, vì có cái chết, chúng ta mới phải đặc biệt nâng niu sinh mệnh của mình.

Trong bối cảnh không thể kéo dài độ dài của sinh mệnh, không thể trường sinh bất lão, chúng ta chỉ có thể ‘ăn gian’ độ rộng của sinh mệnh mà thôi. Hãy để mỗi ngày trôi qua là một ngày vui, ý nghĩa, có như vậy khi đã nhắm mắt xuôi tay, chúng ta cũng sẽ không phải hối tiếc.