Bảo chồng chăm bố vợ bệnh, anh mở đoạn ghi âm khiến tôi bật khóc
6 năm trước, bố mẹ tôi cấm cản tôi đến với Phát. Lý do vì bố tôi cảm thấy Phát không phải là người đàn ông đáng tin tưởng. Ông nói tính Phát để bụng lỗi sai của người khác, là người không bao dung, không vị tha. Sống với một người chỉ biết lỗi sai của người mà không biết lỗi sai của mình sẽ rất đau khổ. Nhưng bất chấp lời bố mẹ, tôi vẫn một mực đòi lấy Phát.
Trong ngày cưới, trước đông đảo họ hàng 2 bên, Phát bỗng nói lời cảm ơn đầy 'ngụ ý' với bố tôi. Anh nói cảm ơn bố tôi vì đã nuôi dạy tôi khôn lớn 'một cách vô ích' để giao con gái cho anh và anh sẽ 'chăm sóc' tôi thật tốt. Từ 'chăm sóc' được Phát kéo dài ra, ánh mắt cũng đáng sợ. Bố tôi giận dữ mắng Phát là kẻ vô ơn, ăn nói không biết kính trên nhường dưới, không tôn trọng bậc cha mẹ. Ngày cưới của tôi phút chốc hóa thành cuộc tranh cãi, không ai chịu nhìn ai.
Sau đám cưới, tôi đến ở nhà chồng, bắt đầu cuộc đời làm vợ, làm dâu của mình. Bố mẹ chồng tôi hiền lành, mọi việc trong nhà đều do chồng tôi quyết định. Có những chuyện không đúng nhưng khi mọi người khuyên can, chồng tôi cũng không chịu tiếp thu. Kể cả chuyện về nhà ngoại, chồng tôi cũng không nghe ai khuyên can. Anh luôn nói do bố mẹ tôi không chấp nhận anh là con rể thì chẳng có lý do gì để anh phải nhận bố mẹ tôi là bố mẹ vợ. Sống với chồng 6 năm nay, tôi không còn muốn tranh cãi hay tâm sự với anh nữa vì anh chưa bao giờ chịu thấu hiểu, chia sẻ với vợ.
Nửa tháng trước, bố tôi bị bệnh nặng, phải nằm viện tới tận bây giờ còn chưa về. Các anh chị em trong nhà chia nhau đến viện chăm sóc ông. Tôi cũng túc trực mấy đêm. Nhưng khi tôi nói chồng nhân cơ hội này đến chăm sóc bố vợ bệnh, gắn kết tình cảm thì anh lại có hành động khiến tôi đau khổ bật khóc.
Anh lấy điện thoại, mở to phần ghi âm. Đó là cuộc tranh cãi giữa bố tôi và anh trong ngày cưới. Hóa ra, lúc đó, chồng tôi đã mở sẵn phần ghi âm và ghi lại tất cả, sau đó thường xuyên nghe lại để ghi nhớ, không bỏ qua cho bố tôi.
Nhận ra bộ mặt thật của chồng, tôi mới thấm thía những lời bố mẹ khuyên vào 6 năm trước. Giờ tôi không biết có nên tiếp tục cuộc hôn nhân này nữa không khi chồng không bao giờ tôn trọng, thương yêu bố mẹ mình.
Khánh kiệt kinh tế, tôi mang bán vàng cưới rồi 'ngượng chín mặt' khi ông chủ tiệm vàng nghiêm mặt...
Tôi mệt mỏi quá, không ngờ chồng vẫn chứng nào tật ấy. Bây giờ chẳng biết đào đâu ra tiền, tôi cũng không còn mặt mũi nào nhìn bố mẹ nữa. Tôi nên làm gì vào lúc này đây?
Thấy chồng bỏ thang máy đi thang bộ, vợ theo dõi rồi ngỡ ngàng khi thấy đứa bé anh đón...
Tôi cũng không can thiệp vào nữa, dù sao tôi vẫn tôn trọng chồng. Thế rồi đợt này dịch, công ty của tôi cho ở nhà làm việc, tôi mới phát hiện một chuyện rất lạ.
Thấy hôm nào mẹ chồng cũng đòi ăn trứng luộc dầm nước mắm, dâu trẻ thắc mắc rồi 'bật khóc'...
Mẹ chồng em thật thà lắm, bà bảo do các con chẳng có tiền, mẹ lên thì thêm miệng ăn nên sợ bọn em tốn kém.
Coi thường chồng nghèo, vợ trẻ đòi ly hôn và tròn mắt với 12 chiếc túi đựng tiền anh giấu...
Vì vậy mọi người ạ, đã là vợ chồng, khi không thể tin tưởng và hỗ trợ nhau thì tốt nhất hãy giữ lại lòng chung thủy. Với người như vợ tôi, dù có quyết định lại 100 lần, tôi vẫn lựa chọn ly hôn.