Bạn gái buồn rầu nói ra số tiền tiết kiệm ít ỏi trong suốt 10 năm đi làm, nghe xong mà tôi toát mồ hôi hột
Tôi và Thúy yêu nhau gần một năm nay, nhiều lần cô ấy tỏ ý muốn cưới vì đã lớn tuổi nhưng tôi lưỡng lự. Nếu cưới Thúy thì tôi quá thiệt thòi, bởi tôi hơn cô ấy mọi mặt.
Tôi đẹp trai, cao ráo lại đang có công việc ổn định. Còn Thúy ngoại hình bình thường, làm công nhân. Bạn bè tôi thắc mắc không hiểu tôi yêu cô ấy ở điểm gì nữa? Có lẽ cách nói chuyện vui vẻ và tốt tính của Thúy đã lôi kéo tình yêu của tôi.
Hôm qua là ngày nghỉ, tôi qua phòng trọ của Thúy ăn cơm. Trong lúc ăn uống hai đứa nói chuyện về sự giàu có của ông bà chủ trọ. Đột ngột Thúy than thở nói ra số tiền tiết kiệm 10 năm đi làm có được, quá ít ỏi so với mong muốn của cô ấy.
Tôi tò mò hỏi bạn gái tích lũy được bao nhiêu? Cô ấy giơ 1 bàn tay lên, tôi hồn nhiên đoán là 500 triệu. Thúy lắc đầu, nói là 5 tỷ. Tôi cho là cô ấy "làm màu" nên không tin.
Thế nhưng khi cô ấy lấy 5 cuốn sổ tiết kiệm tổng trị giá 5 tỷ ra khoe thì tôi giật mình, đến nỗi đánh rơi bát cơm lúc nào không hay.
Thúy bảo nghề công nhân vất vả lắm, không thể trụ được khi lớn tuổi. Thế nên cô ấy đã dùng toàn bộ tiền tiết kiệm có được góp với công ty của anh họ để mua đất. Không liều sao có thể giàu được?
May mắn liên tiếp đến với anh em Thúy và kết quả là có số vốn này. Cô ấy bảo hiện đang chờ chỗ nào đất rẻ tính mua tiếp. Cô ấy muốn nhân đôi nhân ba số tiền đang có.
Tôi đây 12 năm đi làm rồi mà trong tay không có một đồng nào. Tiền lương tháng nào hết tháng đó. Thúy giỏi giang và giàu có hơn tôi tưởng rất nhiều. Thế này tôi sao xứng đáng lấy cô ấy được?
Thúy hỏi tôi có bao nhiêu vốn trong tay rồi? Cô ấy tỏ ý muốn chung tiền với tôi mua một căn hộ chung cư để chuẩn bị cho cuộc hôn nhân của hai đứa. Tôi không dám trả lời thẳng vào vấn đề, cố tình lảng tránh sang chuyện khác.
Bây giờ tôi không còn tự tin đi bên cạnh Thúy nữa. Nếu tôi nói mình không có khoản tiền nào trong tay, liệu bạn gái có khinh thường tôi không?
(vanhung...@gmail.com)
Vừa về ra mắt nhà bạn trai, vừa nghe cháu của anh vô tư nói một câu, tôi xách đồ...
Đến lúc trở vào nhà, tôi thấy hai đứa trẻ vẫn đang chơi xe đồ chơi với nhau. Tôi định đến bảo thằng bé vào nhà thì nghe nó nói với cậu bạn hàng xóm:
Kết quả ADN đích thị là con mình nhưng lại y đúc hàng xóm, cay đắng biết sự thật tôi...
Quả thật tôi không bao giờ ngờ có ngày hôm nay…
Ly hôn năm, chồng cũ lần đầu đến thăm vợ cũ, nghe con vô tư hỏi mẹ một câu...
Vợ cũ nói với tôi vì nhiều năm tôi không đến thăm nên con cũng không nhớ mặt bố. Sau đó, cô ấy còn nói thẳng:
Tình cờ thấy mẹ chồng giặt đồ lúc sáng sớm, tôi tức giận muốn bật khóc, cất luôn số tiền...
Tôi đau lòng và uất hận vô cùng. Tôi thương bản thân một thì thương con gái mười. Con gái tôi chẳng có tội tình gì, vừa sinh ra đã bị ông bà nội ghẻ lạnh.