Anh hàng xóm qua rủ đi làm cùng, chồng tôi đáp trả một câu đắng ngắt
Anh Doanh là hàng xóm của tôi, cũng là đồng nghiệp của chồng tôi. Hai người làm cùng công ty được 4 năm, chồng tôi là nhân viên còn anh Doanh là phó phòng. Chúng tôi là hàng xóm tốt, mỗi khi có gì ngon lại mang qua biếu nhau. Những lúc rảnh rỗi, hai gia đình tụ tập nấu ăn chung.
Cách đây 8 tháng, công ty mà chồng tôi làm bị phá sản khiến mọi người mất việc. Chồng tôi và anh Doanh dự định nghỉ ngơi một tháng rồi sẽ tìm việc mới. Thế nhưng do bản tính chăm làm, ngồi nhà chơi chịu không nổi, anh Doanh đã đi buôn hoa quả và rau với một người họ hàng. Anh lấy hàng ở dưới quê giá rẻ mang lên thành phố bán với giá cao hơn.
Còn chồng tôi thì nghỉ liền một mạch 8 tháng luôn. Ở nhà rảnh rỗi, chồng không chịu làm việc nhà, tối ngày tụ tập với đám thanh niên ăn chơi chưa vợ. Nhiều ngày tôi đi làm về, cơm nước chưa nấu, con gửi bên nhà hàng xóm, còn chồng đang nằm say rượu trên giường.
Tôi đã khuyên bảo chồng rất nhiều, thậm chí còn nhờ mọi người nói vào nhưng anh ấy không chịu đi kiếm việc. Cả ngày chỉ thích thân nhàn nhã và hưởng thụ. Lương tôi thấp, chỉ đủ chi tiêu trong gia đình, hàng tháng không dư được đồng nào. Chồng không chịu đi làm, tôi sợ gia đình tan nát mất.
Biết gia đình tôi đang rơi vào khủng hoảng, ngày hôm kia, vợ chồng anh Doanh đã qua chơi và khuyên bảo chồng tôi. Anh Doanh nói là công việc kinh doanh của anh ấy rất tốt. Anh đã tự mua được xe tải vận chuyển chứ không phải thuê ngoài. Mới có vài tháng mà anh đã kiếm được 300 triệu tiền lãi, cao hơn rất nhiều so với đi làm công ty.
Anh bảo nếu chồng tôi đi cùng sẽ trả 1,5 triệu cho mỗi chuyến đi, một tháng đi khoảng 14 chuyến. Một mức thu nhập khá cao, tôi mừng rỡ hối thúc chồng đồng ý. Vậy mà anh ấy từ chối, nói là công việc vất vả lắm, phải dậy từ 3h sáng đi về quê, rồi đổ hàng cho khắp các nơi, đêm 11h mới về đến nhà. Chồng tôi chốt một câu: "Vất vả quá, tôi sức yếu không làm được" khiến cả tôi và vợ chồng anh Doanh ngơ ngác nhìn nhau.
Không thể thuyết phục được chồng tôi đi làm cùng, vợ chồng anh Doanh bất lực ra về. Còn tôi bật khóc trách chồng kém cỏi, người ta chịu đựng được khó khăn gian khổ, sao anh lại không chịu được. Tôi không biết phải nói sao để chồng chịu đi làm việc nữa mọi người ạ?
Vừa về ra mắt nhà bạn trai, vừa nghe cháu của anh vô tư nói một câu, tôi xách đồ...
Đến lúc trở vào nhà, tôi thấy hai đứa trẻ vẫn đang chơi xe đồ chơi với nhau. Tôi định đến bảo thằng bé vào nhà thì nghe nó nói với cậu bạn hàng xóm:
Kết quả ADN đích thị là con mình nhưng lại y đúc hàng xóm, cay đắng biết sự thật tôi...
Quả thật tôi không bao giờ ngờ có ngày hôm nay…
Ly hôn năm, chồng cũ lần đầu đến thăm vợ cũ, nghe con vô tư hỏi mẹ một câu...
Vợ cũ nói với tôi vì nhiều năm tôi không đến thăm nên con cũng không nhớ mặt bố. Sau đó, cô ấy còn nói thẳng:
Tình cờ thấy mẹ chồng giặt đồ lúc sáng sớm, tôi tức giận muốn bật khóc, cất luôn số tiền...
Tôi đau lòng và uất hận vô cùng. Tôi thương bản thân một thì thương con gái mười. Con gái tôi chẳng có tội tình gì, vừa sinh ra đã bị ông bà nội ghẻ lạnh.