35 tuổi, em dâu chỉ thích làm đẹp, không chịu sinh con thứ 2
Tôi là chị cả trong gia đình có ba người con. Sau tôi là hai em trai, đều đã có vợ, con. Em trai kế tôi có hai con gái. Cả hai vợ chồng em làm việc trong cơ quan nhà nước nên không thể sinh con thứ ba. Tôi cũng làm trong cơ quan nhà nước nên hiểu điều này.
Còn vợ chồng em trai út cưới được 6 năm, sinh được một bé gái hơn 4 tuổi. Có một điều làm tôi và mọi người trong nhà rất băn khoăn là mãi mà em chưa sinh con thứ hai, dù con gái đầu đã lớn, tự chơi, tự ăn và đã đi học.
Mọi người trong nhà đặt vấn đề, em dâu tôi nói, kinh tế hai vợ chồng chưa cho phép và không ai trông con để em đi làm. Điều thứ hai tôi nghe còn xuôi tai, vì con gái của vợ chồng em trước đây phải đi gửi khi mới 4 tháng tuổi, em phải vừa làm việc vừa trông con khá vất vả. Nhưng điều thứ nhất tôi thấy rất vô lý.
Kinh tế hai vợ chồng em tốt hơn vợ chồng tôi và vợ chồng em trai kế tôi. Tôi nói như vậy, vì vợ chồng em đã mua được nhà thành phố, thường cùng nhau đi du lịch. Ăn uống, chi tiêu em dâu rất thoải mái. Em dâu tôi cũng ăn mặc đẹp, toàn dùng đồ đắt tiền.
Một lần, tôi đến nhà em chơi thì thấy, em dâu tôi có cả một tủ quần áo, đủ kiểu dáng, màu sắc. Còn giày dép, em có hẳn 10 đôi. Có những đôi giày, em mua về đi chỉ vài lần, còn mới nhưng em bỏ hoặc mang đi cho người khác. Tuy nhiên, vì em độc lập kinh tế, thu nhập cao hơn chồng nên tôi không nhắc.
Em trai tôi năm nay đã gần 40 tuổi, còn em dâu thì 35 tuổi. Cả nhà tôi muốn các em sinh thêm con để sau này cháu tôi có chị có em, một phần cả nhà đều muốn có cháu nội là trai nên rất nóng lòng.
Ngược lại, em dâu tôi năm lần bảy lượt từ chối. Em nói, vợ chồng em mua nhà nhưng còn nợ ngân hàng, nếu sinh thêm con thì sợ kinh tế không đủ để chăm con cho tốt. Tất cả những gì em đưa ra tôi thấy đều vô lý.
Ngày xưa, mẹ tôi sinh đến ba con, kinh tế không khá giả nhưng vẫn lo được. Vợ chồng tôi và em trai kế, kinh tế bình thường cũng đủ để lo cho hai con. Tôi nghĩ, chẳng qua em dâu tôi lười, muốn làm đẹp nhiều hơn làm mẹ. Em dâu tôi đã vậy, em trai tôi cũng không mảy may đến việc có thêm con. Cả nhà tôi thật ngán ngẩm về vợ chồng em.
Vừa về ra mắt nhà bạn trai, vừa nghe cháu của anh vô tư nói một câu, tôi xách đồ...
Đến lúc trở vào nhà, tôi thấy hai đứa trẻ vẫn đang chơi xe đồ chơi với nhau. Tôi định đến bảo thằng bé vào nhà thì nghe nó nói với cậu bạn hàng xóm:
Kết quả ADN đích thị là con mình nhưng lại y đúc hàng xóm, cay đắng biết sự thật tôi...
Quả thật tôi không bao giờ ngờ có ngày hôm nay…
Ly hôn năm, chồng cũ lần đầu đến thăm vợ cũ, nghe con vô tư hỏi mẹ một câu...
Vợ cũ nói với tôi vì nhiều năm tôi không đến thăm nên con cũng không nhớ mặt bố. Sau đó, cô ấy còn nói thẳng:
Tình cờ thấy mẹ chồng giặt đồ lúc sáng sớm, tôi tức giận muốn bật khóc, cất luôn số tiền...
Tôi đau lòng và uất hận vô cùng. Tôi thương bản thân một thì thương con gái mười. Con gái tôi chẳng có tội tình gì, vừa sinh ra đã bị ông bà nội ghẻ lạnh.