Tin con trai và con dâu, vợ chồng tôi giờ sống khổ hơn ở trọ
Vợ chồng tôi có hai đứa con. Con gái lấy chồng người nước ngoài và định cư ở xa, còn con trai ở lại thành phố sau khi lập nghiệp.
Tôi luôn dạy các con về cách đối nhân xử thế, đạo lý ở đời nên các con rất ngoan ngoãn, lễ phép với bố mẹ. Sau khi ra trường được 3 năm, con trai tôi hẹn hò bạn gái và hai đứa quyết định kết hôn.
Con dâu là người thành phố, xinh đẹp nhưng khá ương ngạnh. Tôi không mấy hài lòng về tính cách của con dâu. Tuy nhiên, vợ chồng tôi vẫn đồng ý cho các cháu tổ chức đám cưới với hy vọng thời gian và cuộc sống sẽ làm con dâu thay đổi.
Sau khi đám cưới diễn ra, con trai tôi than thở không đủ tiền mua nhà thành phố. Nếu ở trọ mãi sẽ cảm thấy cuộc sống rất bấp bênh, khó có tích lũy. Con trai và con dâu bàn với vợ chồng tôi bán hết đất đai ở quê, dồn tiền mua nhà tại thành phố. Vợ chồng con trai hứa dành một tầng cho bố mẹ sống thoải mái.
Cả đời vợ chồng tôi vất vả, lo cho các con ăn học. Đến nay, khi các con đã yên bề gia thất, nhìn chúng nó chưa ổn định nhà cửa, không bố mẹ nào nỡ lòng từ chối. Trong suy nghĩ của tôi, điều quan trọng là con cái và các cháu có cuộc sống thoải mái. Vợ chồng tôi đã ở tuổi "xế chiều", chỉ cần một phòng thoáng mát là đủ.
Sau khi bán hết nhà đất, tôi và chồng rời vùng quê đã gắn bó nhiều năm để lên thành phố. Trước khi bán đất, tôi không suy nghĩ nhiều. Nhưng khi hoàn thiện thủ tục giấy tờ, tôi không khỏi buồn lòng vì phải rời xa bạn bè, hàng xóm để đối diện với cuộc sống chật chội ở thị thành.
Ban đầu, khi chúng tôi mới lên thành phố, cuộc sống khá bình yên. Các con đối xử tốt, vợ chồng tôi cảm thấy thoải mái. Tuy vậy, chúng tôi xác định khoảng cách thế hệ là vấn đề lớn, không nên can thiệp quá sâu vào cuộc sống của con trai và con dâu.
Tuy vậy, đó chỉ là thời gian đầu. Khoảng hai năm trở lại đây, việc sống chung bắt đầu nảy sinh nhiều vấn đề. Con dâu tôi hay càu nhàu với chồng con. Vợ chồng tôi ở trong nhà như "cái gai trong mắt" con dâu. Mỗi khi ông bà nhắc nhở các cháu, con dâu tỏ thái độ không hài lòng.
Nhìn thấy thái độ của con dâu, vợ chồng tôi luôn tránh tiếp xúc ngoại trừ những lúc ăn cơm. Thời điểm vừa kết hôn, con dâu chào hỏi vợ chồng tôi lễ phép. Bây giờ, thái độ thay đổi hoàn toàn. Con dâu chào cho qua chuyện, ít niềm nở với bố mẹ chồng.
Chúng tôi cảm nhận bản thân như gánh nặng trong gia đình, dù các con chưa phải nuôi ngày nào. Tôi rất buồn lòng, nhiều lần than thở với con trai. Tuy vậy, con trai tôi khá nhu nhược. Lẽ ra khi góp ý với vợ nên tỏ thái độ thẳng thắn và quyết đoán, nhưng con tôi không làm được như vậy.
Tôi hiểu con trai là người đứng giữa, rất khó để cân bằng được giữa vợ và mẹ. Thế nhưng, nếu tình trạng này kéo dài, con dâu sẽ là bá chủ trong nhà, không còn tôn trọng ai.
Vợ chồng tôi ngày càng già đi, cuộc sống không vui vẻ khiến cả hai rất khổ tâm. Chúng tôi cảm thấy hối hận khi nghe lời con cái, để rồi bây giờ khổ hơn ở nhà trọ. Tôi nhận thấy, nhiều người ở trọ sống rất thoải mái. Còn tại đây, con dâu không vui vẻ khi nhìn thấy bố mẹ chồng.
Bây giờ, vợ chồng tôi nói gì cũng đã muộn. Nhà riêng không có, chỉ có chút lương hưu hàng tháng, sống trong cảnh bất lực và chịu đựng qua ngày.
Nửa năm sau ly hôn vợ cũ lấy chồng mới, tôi đến dự tiệc thì tròn mắt phát hiện...
Vì cô ấy cũng không thể ngờ chúng tôi có thể có con với nhau. Nhưng rồi tôi lại nghe cô ấy nói:
Bước ra khỏi tòa án, chồng bất ngờ nắm chặt tay tôi, nghe lời anh thốt ra khiến tôi lặng...
“Tôi nhớ hồi trước lúc yêu nhau tôi có tặng cô bộ trang sức, tính ra cũng lắm tiền. Mẹ tôi nói ly hôn rồi thì cô trả lại cho tôi, tôi thấy vậy cũng đúng”.
Bị cô gái lạ tát tới tấp trên phố, tôi bàng hoàng phát hiện bí mật không tưởng đằng sau...
Nhưng hiện tại chúng tôi ai cũng có cuộc sống yên ả, dù là tôi, người anh em song sinh kia hay là em gái của tôi. Sẽ ra sao nếu tôi nói ra bí mật của gia đình này? Tôi có nên nói ra hay không
Ngủ ở khách sạn sau cuộc cãi vã với chồng, sáng mở mắt tôi té nhào khi thấy người nằm...
Tôi vừa vươn tay tìm điện thoại thì sờ thấy một cơ thể mềm mịn bên cạnh. Khi nhìn qua, tôi choáng váng thấy một người phụ nữ nằm bên cạnh. Tôi giật mình té xuống giường.