Sau một tháng chăm em gái bị bệnh, mẹ tôi trở về nhà với đứa bé đỏ hỏn trên tay và cầu xin cả nhà nuôi bé nhưng bố tôi nói một câu phũ phàng vô cùng
Một tháng trước mẹ tôi gói hành lý về quê ngoại chăm sóc dì tôi bị tai biến. Thỉnh thoảng mẹ tôi có gọi điện về kể hoàn cảnh éo le của dì ấy cho tôi biết.
Mẹ bảo dì ấy sống một mình trong căn nhà cũ kỹ của ông bà ngoại để lại, một năm trước dì ấy có yêu một người đàn ông nhưng bị họ lừa dẫn đến có thai. Thế nhưng khi đứa trẻ ra đời thì dì tôi bị tai biến dẫn đến liệt giường.
Có lần mẹ vừa kể vừa khóc nói là bản thân mẹ sống trong sung sướng hạnh phúc, còn bao nhiêu khó khăn buồn tủi thì dì phải gánh chịu hết, mẹ không đành lòng nhìn thấy dì sống khổ cực. Là đứa con gái học cấp 3, tôi cũng chỉ biết an ủi động viên dì và mẹ cố gắng vượt qua giai đoạn khó khăn.
Một buổi tối cả nhà đang ăn cơm thì mẹ tôi trở về nhà với đứa trẻ đỏ hỏn trên tay. Mẹ tươi cười nói là sẽ nhận nuôi con của dì tôi.
Nhưng không ngờ bố lại hất tung cả mâm cơm rồi cầm hành lý của mẹ ném ra cửa và quát ầm lên. Bố bảo nhà này không phải là trại trẻ mồ côi, bố bắt mẹ tôi lựa chọn giữa gia đình và đứa trẻ. Bố bảo con gái lớn đã học cấp 3, giờ mang về một đứa bé đỏ hỏn nhận làm con thì ai tin gia đình này trong sạch, người ngoài lại đồn ầm lên con riêng con rơi, hoặc chê cười vợ chồng ngoài 40 tuổi rồi vẫn ham hố sinh đẻ.
Lần đầu tiên trong đời thấy bố to tiếng với mẹ, cũng là lần đầu tiên tôi thấy nước mắt mẹ rơi khiến tôi chỉ biết khóc theo. Sợ bố đánh mẹ nên tôi quỳ sụp xuống ôm chân bố để cầu xin bố hiểu cho nỗi khổ tâm của mẹ. Trong cơn tức giận bố đã đá tôi, mẹ tôi lo sợ con gái bị thương nên khuyên can tôi đừng xen vào chuyện người lớn.
Mẹ ôm chặt đứa bé trong tay và ôm tôi vào lòng, cả ba cùng khóc rất thê lương nhưng bố tôi không động lòng mà vẫn bắt mẹ tôi phải lựa chọn. Một tuần nay mẹ tôi đã chuyển ra ngoài sống cùng với đứa trẻ, tôi không biết phải hàn gắn gia đình thế nào nữa khi cả bố và mẹ đều cứng đầu. Mọi người ơi cho tôi lời khuyên?
Nửa đêm thấy chị dâu đỡ anh hàng xóm say rượu vào nhà, em chồng điếng người với cảnh tượng...
Tôi rất tức giận nhưng lại thương anh trai vô cùng. Tôi biết anh rất thương vợ, ngày anh cưới được vợ anh còn khóc vì mừng vui.
Sáng nào cũng thấy vợ mua đồ ăn về đầy ắp nhưng mâm cơm chẳng có gì mới, tôi điều...
Tôi có linh cảm vợ đang giấu mình điều gì đó. Tôi đi đến tủ lạnh xem thì thấy có rất nhiều đồ ăn, nhưng sao bữa cơm chẳng bao giờ có những món này? Tôi hỏi mẹ dạo này ăn uống sao thì bà nói vẫn chỉ có mấy món quen thuộc. Tôi thấy rất kì lạ.
Bắt gặp con dâu ngoại tình với một chàng trai lạ mặt trong khách sạn, mẹ chồng cúi gằm mặt...
Thấy thế tôi kéo con dâu sang một bên, rồi móc trong túi ra 50 triệu, nói nó muốn xài gì còn có mà xài. Tôi còn bảo bao giờ về thì qua phòng tôi nói chuyện một chút.
12 giờ khuya, chồng gọi dậy rồi thông báo một tin sét đánh khiến tôi bỏ đi trong đêm mưa...
Người phụ nữ có thể chịu khổ cùng chồng nhưng không bao giờ chịu được việc phải chung sống với người đàn ông tệ bạc, phản bội mình. Dù vậy, lòng tôi vẫn rối như tơ vò, không biết bản thân làm như vậy có đúng không?