Sắp xếp lại di vật của chồng đã mất, vừa nhìn thấy dữ liệu trong laptop tôi bàng hoàng phát hiện bí mật của chồng
Tôi và chồng kết hôn 17 năm. Chúng tôi chung sống hòa thuận, yêu thương và tôn trọng nhau. Chỉ tiếc là tôi không thể sinh được cho anh một đứa con trai. Gia đình anh lại cổ hủ muốn có cháu trai. Nhưng thay vì nghe theo lời mẹ mình tìm con trai, chồng tôi lại cắn răng bảo vệ mẹ con tôi.
Đứng trước những lời bóng gió tàn nhẫn của gia đình chồng, tôi bất lực vì không thể sinh thêm được con. Cơ thể tôi quá yếu để thụ tinh nhân tạo lần nữa. Nhưng dù tôi thương chồng mà đề nghị ly hôn, nhưng chồng nhất quyết không đồng ý. Tôi đành cố gắng vun vén gia đình, chăm sóc chồng con hết lòng.
Nào ngờ, chồng tôi lại ra đi trước tôi. Anh mất vì bệnh ung thư giai đoạn cuối. Khi chồng qua đời, anh vẫn còn chưa 40 tuổi, sự nghiệp vẫn dở dang. Tôi và anh có một công ty riêng, tôi là kế toán, còn chồng tôi là giám đốc điều hành. Sau khi lo đám tang cho chồng, tôi một thân một mình nuôi con và quản lý công ty.
Tôi mở laptop của chồng ra, vào mail của anh để sắp xếp công việc. Trong rất nhiều email chào hàng, hẹn khách, báo cáo… thì tôi bàng hoàng khi thấy một email thông báo đến hạn nộp học phí cho học sinh mầm non. Đó là email được gửi từ một trường tư có tiếng. Sau khi tìm hiểu, thấy tên của đứa trẻ, tôi sốc nặng. Thằng bé mang họ của chồng tôi
Tôi thấy mọi thứ trước mặt như sụp đổ. Chồng tôi đã lừa dối tôi bao lâu nay? Đứa trẻ này đã tồn tại ngần ấy năm mà tôi không biết? Còn có điều gì mà tôi chưa biết nữa không?
Sau khi bình tĩnh lại, tôi gọi điện cho trường học để xác nhận về thằng bé. Đó là một đứa trẻ 4 tuổi. Trong thông tin nộp tiền thì chồng tôi có quan hệ là bác của đứa trẻ. Còn tên của mẹ đứa trẻ là một người phụ nữ lạ tôi không biết.
Tôi theo thông tin có được, đến thẳng nhà của cô ta. Người phụ nữ này một mình sống với con trai trong một căn chung cư đắt tiền. Điều bất ngờ là cô ta ngồi xe lăn. Vừa thấy tôi đến, cô ta đã khóc lóc cầu xin tôi tha thứ. Cô ta nói dù biết chồng tôi qua đời nhưng không có mặt mũi để đến thăm viếng.
Bị tôi truy hỏi, cô ta thừa nhận đứa trẻ kia là con ruột của chồng tôi. Chồng tôi chi tiền nuôi dưỡng đứa trẻ nhưng bắt buộc cô ta phải giữ kín bí mật này. Hóa ra ngày trước chồng tôi gây tai nạn khiến người phụ nữ này bị liệt nửa người. Sau đó anh thường xuyên đến chăm sóc cô ta thì dần nảy sinh quan hệ. Nhưng cô ta không hề muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình tôi. Cô ta còn biết ơn chồng tôi đã chu cấp cho cha mẹ và con trai, còn cho cô ta sống đủ đầy.
Tôi hận chồng lừa dối mình, nhưng cũng trách anh sao có thể đối xử với người phụ nữ này như thế? Còn mẹ con của người phụ nữ sau này sẽ sống thế nào khi chồng tôi đã mất, không thể cho tiền họ như trước? Còn cha mẹ chồng tôi, nếu họ biết sự tồn tại của thằng bé kia thì sẽ thế nào? Và tôi dù đang gồng gánh việc kinh doanh nhưng vẫn đủ sức lo cho con gái mà không cần gia đình chồng. Tôi có nên nói tất cả mọi chuyện để nhà chồng biết không?
Con trai gửi cha ngoại tình: Người phụ nữ kia trẻ hơn mẹ, đẹp hơn mẹ, chẳng lẽ ba ngoại...
Ba mẹ cưới nhau đã hơn 20 năm. Mẹ sống vì gia đình chừng ấy năm vẫn chưa đủ để ba trân trọng hay sao? Nghĩ đến mẹ, con lại đau lòng. Hy sinh cả đời rốt cuộc chỉ nhận về sự phản bội.
Chồng mất được 1 năm thì cô em chồng bất ngờ đưa tôi xấp tiền 2 tỷ cùng lý do...
Tôi bàng hoàng không thể tin những gì em chồng nói. Hóa ra chồng tôi kiếm được 2 tỷ này nhưng không hề đưa cho vợ mà lại gửi cho em chồng?
1 giờ sáng con khóc ngằn ngặt không chịu ngủ, tôi ôm ra ban công dỗ thì nghe được chuyện...
Đêm đó, con ốm khóc cả đêm, tôi bế ra ngoài dỗ thì thấy chồng đứng hút thuốc và gọi điện thoại cho ai đó ở ban công. Tiến lại gần, tôi nghe được một bí mật động trời.
Tâm sự đàn bà tha thứ cho chồng ngoại tình: Tôi giữ cha lại cho con...
Nhiều người đàn bà nói rằng tôi dại dột khi làm điều đó. Bởi suy cho cùng, người đau đớn, người tổn thương nhất vẫn là tôi. Đàn ông như chồng tôi, đã lăng nhăng hết người này đến người khác thì chẳng còn trông mong gì.