Ở cữ nhà chồng mới nửa tháng, tôi đã bế con bỏ về nhà mẹ đẻ vì không chịu nổi bố chồng
Tôi lấy chồng trong sự ấm ức và tủi thân. Vì mang bầu trước khi cưới nên tôi không được đưa dâu rước họ đàng hoàng mà phải rước dâu lúc tờ mờ sáng. Tôi cũng không được chính thức bước vào nhà từ cửa chính mà phải đi cửa phụ ở nhà bếp đi lên. Trong khi đó, chồng tôi vốn nhu nhược, sợ bố từ nhỏ nên không thể bảo vệ được vợ.
Sống ở nhà chồng, tôi nhận ra một điều: bố chồng là người có tiếng nói lớn nhất trong nhà. Chồng tôi kể hồi anh còn nhỏ, bố chỉ cần liếc mắt một cái thôi là anh đã sợ đến tái mặt mày. Nỗi sợ đó ám ảnh anh đến tận bây giờ nên anh không dám làm trái ý bố. Chuyện lớn nhỏ trong nhà đều do ông quyết định, ngay cả mẹ chồng tôi cũng không được quyền ý kiến.
Trước lúc sinh đẻ, tôi đã xin bố mẹ chồng cho mình về ở cữ nhà ngoại. Nhưng bố chồng tôi không đồng ý. Ông nói cháu đích tôn thì phải ở nhà chồng, mẹ chồng tôi sẽ chăm sóc cháu nên tôi không cần phải đi đâu hết. Bị ông từ chối thẳng thừng, tôi chỉ còn biết ngậm ngùi chấp nhận.
| Tôi bế con về nhà ngoại vì bị bố chồng mắng chửi. (Ảnh minh họa) |
Nhưng rồi ở cữ nhà chồng mới nửa tháng, tôi đã ấm ức bế con bỏ về nhà ngoại ngay giữa đêm. Vì sinh thường nên tôi ở lại bệnh viện 3 ngày. Trong 3 ngày đó, mẹ tôi đến viện chăm sóc và cùng tôi về nhà chồng, gửi gắm tôi cho bố mẹ chồng đàng hoàng.
Mẹ chồng tôi hiền lành, thương con dâu nên phụ giúp tôi rất nhiều. Chỉ có điều, bà không dám cãi lại chồng để bảo vệ tôi. Trời nóng đổ lửa, tôi muốn mở điều hòa thì bố chồng cấm với lý do điều hòa không tốt, sẽ làm cháu bị cảm lạnh. Rồi ông còn yêu cầu mẹ phải đem than bỏ vào phòng tôi vào buổi sáng và tối. Ông cũng không cho tôi đi tắm mà chỉ được xông lá cây mỗi ngày. Kiểu ở cữ chẳng khác gì thời "ông bà ta" ngày xưa cả.
Vì nóng bức, không được tắm rửa nên cơ thể mẹ con tôi lúc nào cũng nhơm nhớp mồ hôi, rất khó chịu. Thằng bé còn bị nổi sảy, đêm ngứa ngáy không ngủ được nên khóc suốt. Thế là bố chồng lại mắng chửi tôi không biết giữ con, đêm nào cũng để con khóc thì ai mà ngủ được. Cứ cháu khóc thì ông chửi, đến hàng xóm cũng chịu không nổi tiếng ồn từ nhà tôi nên phản ánh lại. Mà họ càng nói thì bố chồng lại càng chửi bới con dâu gắt gao hơn.
Đêm qua, không chịu đựng nổi tiếng chửi của bố, phần cũng vì bản thân đã hết sức chịu đựng nên tôi gọi xe taxi, bế con bỏ về nhà ngoại. Bố chồng chửi với theo, bảo tôi đi thì đừng về nữa. Tội nhất là mẹ chồng, bà chỉ biết vừa khóc vừa can ngăn tôi. Nhưng giận nhất là chồng tôi, thấy vợ bỏ đi, anh ấy vẫn không dám đi cùng vì sợ bố. Có người chồng nhu nhược đúng là quá đau khổ. Tôi không biết có nên về lại nhà chồng không hay mượn cớ này mà ở lại nhà mẹ đẻ luôn?
Trước ngày ra tòa ly hôn, tôi đau khổ thì chồng thì thầm vào tai một câu khiến tôi khóc...
Từ sau khi sinh con, tôi thường xuyên nổi giận với chồng. Chắc vì tôi nhỏ hơn chồng nhiều tuổi, lại chưa chuẩn bị sẵn sàng để làm vợ, làm vợ
Nghi chồng có quỹ đen để ngoại tình, tôi lấy tạo tiền riêng, đến ngày anh mất phát hiện sự...
Một tuần sau khi đưa tang chồng, tôi bắt đầu dọn dẹp đồ đạc của chồng. Tôi bất ngờ tìm thấy một phong bì có hai chữ “Gửi vợ” bên ngoài. Tay tôi run run mở phong bì ra thì thấy rất nhiều tờ tiền cùng một lá thư từ chồng.
Lấy chồng vì bố mẹ giục cưới, đêm tân hôn cặp đôi bỗng hốt hoảng trước sự cố dở khóc...
Chiếc giường ngủ bị sập rớt từng mảnh giữa phòng, trông rất thảm thương. Tôi cúi gằm mặt không dám nhìn bố mẹ chồng.
Nhiều năm làm mẹ đơn thân, bỗng mẹ chồng 'hụt' tìm đến đòi gặp cháu và trao tài sản chục...
Tôi dù hận mẹ con Quốc nhưng đứa con là máu mủ của tôi, tôi không thể giết đứa trẻ vô tội này. Vì thế, tôi đành nói dối rằng mình đã phá thai để tránh xa hai con người ác độc đó.