Nhìn hộp cơm chồng mang đi làm mỗi ngày, tôi phát hiện mình bị 'cắm sừng' bấy lâu nay
Tôi và Quốc kết hôn đã 3 năm, có một con nhỏ chưa tròn 3 tuổi. Có thể nói Quốc có ngoại hình ưa nhìn, tôi thì trông bình thường hơn so với chồng. Dù nhiều người nói tôi nên tìm cách giữ chồng nhưng tôi rất tin tưởng anh. Chúng tôi quen biết nhau từ thời đại học, tôi rất tin tưởng vào nhân cách của chồng.
Khoảng một năm gần đây, tôi thường nấu cơm để Quốc mang đi làm. Hồi trước thì không có chuyện này vì lúc đó tôi cũng đi làm, không có nhiều thời gian. Nhưng giờ tôi ở nhà chăm con, nhiều khi thấy mình chẳng kiếm được tiền, muốn cho chồng một bữa cơm trưa ngon miệng mỗi ngày. Chồng tôi khá hứng thú với việc này, anh luôn tỏ ra biết ơn tôi.
Chuyện sẽ chẳng có gì nếu không có một ngày tôi thấy chồng cầm về một cái hộp cơm lạ. Tôi là người làm cơm bỏ vào hộp cho anh mỗi ngày, đương nhiên nhớ đâu là đồ vật trong nhà mình. Khi thấy tôi phát hiện, chồng tôi sững người một vài giây rồi tỏ ra bình thường. Anh nói ngồi ăn cơm cùng đồng nghiệp, do mải nói chuyện nên bỏ lầm vào. Sau đó tôi cũng không có nghi ngờ gì.
Đến một ngày, sau khi chồng đi làm, tôi nhận được đồ ăn từ bố mẹ chồng gửi vào. Tôi muốn làm một nồi canh gà ngon miệng. Khi làm xong thì chưa đến giờ nghỉ trưa của chồng, tôi quyết định mang đến công ty cho anh. Nghĩ vậy, chưa tới giờ trưa thì tôi đã bế con đi taxi, ghé qua công ty chồng. Tôi cũng không thấy phiền, vì sau đó tôi sẽ đưa con sang nhà ông bà ngoại ở lại chơi đến chiều.
Trước công ty của chồng tôi có một quán cà phê nhỏ, ban đầu tôi cũng không để ý. Nhưng khi nhìn vào trong, tôi thấy bóng lưng quen thuộc của chồng. Tôi thấy chồng ngồi cạnh bên một người phụ nữ, cả hai đang giở đồ ăn ra chuẩn bị ăn trưa. Khi tôi đến gần, tôi nghe tiếng chồng nói:
“Hôm nay vợ anh nấu món thịt kho em thích nè, anh biết em thích nên nói cô ấy nấu. Thế hôm nay em nấu gì cho anh ăn đây?”.
Họ vừa ăn cơm vừa nắm tay nhau tình tứ. Tôi điệu con đứng bất động, trên tay cầm hộp canh vẫn còn nóng. Tôi nhìn xung quanh vẫn có nhiều người mặc quần áo chỉnh tề như chồng mình, hẳn là đồng nghiệp của anh xuống đây nghỉ trưa cũng có. Tôi không thể manh động bước đến vạch trần anh, dù người tôi đã rung lên vì tức giận.
Sau đó tôi và con đi taxi về nhà, không ghé qua nhà bố mẹ tôi, tôi sợ họ nhận ra tôi đã có vấn đề. Mấy ngày nay tôi không nấu ăn cho chồng nữa, trong lòng vô cùng khó chịu. Tôi không biết phải làm sao với người chồng ngoại tình này. Con còn quá nhỏ, chẳng lẽ lại ly hôn sao?
Mang tiền đến sinh sống với người tình, nửa năm sau chồng trở về với bộ dạng không ai nhận...
Sau này khi vợ phát hiện, cô ấy yêu cầu tôi quay trở về với gia đình, nhưng tôi lại không chấp nhận. Ngay ngày hôm sau, tôi xách vali đi khỏi nhà sống chung với người tình, chỉ để lại cho vợ 50 triệu.
Coi thường vợ ở nhà làm nội trợ, chồng về sớm một hôm mới hổ thẹn khi thấy tô cơm...
Nhìn thức ăn thừa của hôm qua còn sót lại, tôi thấy mình thật vô dụng. Làm gì có người nào ở cữ mà khổ như vợ tôi chứ?
Biết chồng và người tình đang hẹn hò, vợ lao đến đánh ghen rồi lặng lẽ ra về khi biết...
Tôi không biết nên làm gì nữa mọi người ạ. Suy cho cùng, tôi cũng là người có lỗi, nhưng là một người vợ, tôi không đủ bao dung để nhắm mắt cho qua chuyện này. Mọi người cho tôi xin lời khuyên với, tôi phải lựa chọn thế nào đây?
Trời nắng như đổ lửa nhưng ngày nào em chồng cũng mặc áo dài, hôm đó thấy cô ấy vén...
Người ta bảo chị dâu em chồng thì khó sống, còn tôi lại thân với em chồng như em gái. Thật ra trước khi là người một nhà, chúng tôi cũng là bạn thân. Vì thế cả hai luôn đối xử tốt với nhau, chẳng bao giờ có chuyện tị nạnh ghét bỏ.