Ngày vợ đồng ý ký đơn ly hôn, tôi sướng rơn người mở tiệc mừng, ai ngờ chỉ nửa năm sau, tuyệt vọng gọi cả chục cuộc vì lý do này!
Vợ tôi sinh xong xuống sắc thậm tệ. Ở nhà có mỗi việc chăm con và chăm mẹ chồng ốm, hàng tháng có chồng mang tiền về nuôi. Thế mà ngày nào tôi đi làm về cô ấy cũng kêu than đủ kiểu.
Trên công ty thì chịu áp lực từ sếp, về nhà phải đối mặt với vợ, tôi mệt mỏi kinh khủng. Nhưng hễ tôi về muộn là vợ giận dỗi. Cuộc sống ngột ngạt đè nén như thế thử hỏi ai mà chịu đựng nổi?
Khi con tròn 1 tuổi, sức chịu đựng đã đến giới hạn, tôi quyết định ly hôn. Chẳng có người khác đâu, chỉ là tôi muốn giải thoát mình khỏi "gông cùm" của vợ. Hết giờ làm được thảnh thơi thư giãn, về nhà yên tĩnh nghỉ ngơi hoặc đi tụ tập với bạn bè.
Cứ nghĩ vợ phải gào lên oán trách, không ngờ cô ấy nhanh chóng ký đơn. Vợ bế con ra khỏi nhà. Tôi không thể chăm sóc cho mẹ vì còn đi làm nên quyết định thuê một bác giúp việc. Bỏ tiền thuê người nên tôi không còn tiền gửi chu cấp cho con. Vợ cũ đi làm, chỉ phải nuôi con thôi nên chắc cũng ổn.
Cuộc sống sau ly hôn của tôi đúng là thiên đường. Tôi quá vui mừng nhẹ nhõm, thậm chí còn đặt một bàn tiệc lớn mời anh em chiến hữu đến liên hoan. Việc nhà và chăm sóc mẹ đã có người giúp việc, tôi chỉ cần đi làm. Thời gian rảnh hoàn toàn được nghỉ ngơi và giải trí cá nhân. So với cuộc sống trước đây đúng là một trời một vực!
Qua nửa năm như vậy, tôi cũng thấy cô đơn trống vắng, đang có ý định tái hôn thì chẳng may gặp tai nạn nặng. Việc điều trị đã ngốn sạch số tiền tiết kiệm của tôi, thậm chí còn phải vay nợ thêm. Tôi bị gãy chân, xuất viện về nhà vẫn phải nằm một chỗ nhiều tháng. Không còn tiền, nợ lương người giúp việc một tháng thì họ lập tức bỏ đi. Mẹ tôi vốn yếu làm sao chăm được cho con trai?
Lúc ấy tôi nhớ đến vợ cũ. Gọi cho vợ cũ thì cô ấy nói: “Tôi với anh bây giờ là người dưng”. Tôi lấy cớ nhớ con, bảo cô ấy đưa con đến gặp bố thì vợ cũ phán: “Anh ngó ngàng tới nó bao giờ mà đòi làm bố? Quên đi nhé! Nó chẳng thèm bố như anh!”.
Sau lần đó tôi gọi thế nào cô ấy cũng không nhấc máy, nhắn tin bao nhiêu cũng chẳng trả lời một câu. Giờ tôi mới thấy hối hận nhưng không biết làm thế nào để xin lỗi vợ cũ và đoàn tụ lại đây?
Đang đưa con đi chơi công viên chơi, bỗng người phụ nữ lạ tới xin vài sợi tóc của con...
Tôi nghe thế thì cực kì sốc nhưng chỉ nói có lẽ cô ấy nghĩ nhiều quá rồi, người với người giống nhau cũng là chuyện bình thường...
Chưa kịp về nhà khi vợ đột ngột qua đời, sau khi nói chuyện điện thoại với con gái, tôi...
K là tên người hàng xóm nhà tôi. Lúc ấy tôi có hơi chột dạ nên hỏi con. Trẻ con nào biết nói dối, con bé bắt đầu kể về những đêm chú K sang ngủ, còn nói buổi sáng, chú ấy đi về bằng đường cửa sau nữa.
Nghi chồng có quỹ đen ngoại tình, tôi tạo tiền riêng, đến ngày anh mất phát hiện sự thật mới...
Anh nói dù ít ỏi nhưng là tất cả những gì anh có, mong tôi giúp anh giữ để dành cho con sau này học hành không thua thiệt ai.
Cả ngày chỉ ăn một bữa cơm nhưng gạo vẫn hết nhanh, vợ trẻ bất ngờ khi biết nguyên nhân
Nghi ngờ có chuyện sau lưng mình, em lén lắp camera. Sau một tuần thì phát hiện mẹ chồng thậm thụt mở cửa bước vào, thế rồi bà lấy hoa quả và thịt, gạo mang về.