Ngậm ngùi lấy chồng 50 tuổi, đêm tân hôn vừa vò tóc chồng thì hoảng hồn hét thất thanh vì điều ấy
Tôi 30 tuổi, lấy ông chồng đã gần 50 tuổi. Dù rằng tôi đã 30 nhưng so với chồng thì quả thật còn trẻ chán. Ban đầu biết tuổi của anh, tôi cũng đắn đo lắm. Vì do được bạn bè mai mối nên tôi cũng muốn thử tìm hiểu.
Chẳng ngờ, càng quen biết anh thì tôi càng thấy có thiện cảm. Dù đã gần 50 nhưng chồng tôi nhìn trẻ hơn tuổi, lại có điều kiện kinh tế vững chắc. Vợ anh qua đời nhiều năm, con cái đã trưởng thành tự lo cho mình được. Nếu tôi lấy anh thì sẽ không phải lo chuyện tiền bạc và con riêng của chồng.
Đặc biệt, chồng rất yêu chiều tôi. Nhờ sự trải đời, dịu dàng của anh mà tôi cảm thấy an toàn. Anh giúp tôi quên đi những ký ức tình cảm không vui. So với những người đàn ông trẻ tuổi tôi từng gặp, anh tốt hơn rất nhiều.
Sau một năm tìm hiểu thì tôi và chồng kết hôn. Chồng tôi lo hết chi phí, chuẩn bị tiệc cưới chu toàn cho tôi. Dù tôi lấy chồng già nhưng tôi cảm thấy rất hạnh phúc.
Đến đêm tân hôn của chúng tôi, tôi háo hức mong chờ. Chồng tôi là đàn ông từng trải, anh có nhiều kinh nghiệm hơn tôi. Tôi không phải lo gì, chỉ đợi chờ sự dịu dàng chiều chuộng của chồng.
Kỳ thực, chồng tôi tuy có chút lớn tuổi nhưng phong độ thì vẫn còn trẻ trung lắm. Vì tôi nghĩ dù sao chuyện chăn gối cũng là chất keo nối kết hai vợ chồng. Tôi mừng thầm trong bụng.
Đến khúc cao trào, tôi vô thức đưa tay vò lấy đầu tóc của chồng. Bất ngờ, sau khi vò tới lui thì trong tay tôi có thứ gì như tóc của chồng! Tôi mở to mắt ra thì thấy đầu chồng trở nên bóng loáng từ lúc nào!
Tôi hoảng hốt hét thất thanh. Đêm tân hôn đang hồi vui thì bỗng tan rã ngay trong vài giây. Chồng tôi thấy tôi đang cầm tóc giả của anh thì chỉ biết cười hổ thẹn. Hóa ra chồng tôi bị hói mấy năm nay. Anh cũng thấy bất lực vì tình trạng này ngày một nặng. Anh sợ tôi chê bai nên sử dụng tóc giả. Tóc giả lại quá xịn, nhìn trông mượt mà không có một sợi bạc khiến tôi cũng từng thắc mắc.
Nhưng chuyện bất ngờ ngay đêm tân hôn thế này lại khiến chúng tôi nhớ mãi không quên. Tôi nói với chồng dù anh trông thế nào thì tôi vẫn thương anh. Anh cũng không cần cực khổ đội tóc giả vì sợ tôi chê anh nữa đâu!
Khánh kiệt kinh tế, tôi mang bán vàng cưới rồi 'ngượng chín mặt' khi ông chủ tiệm vàng nghiêm mặt...
Tôi mệt mỏi quá, không ngờ chồng vẫn chứng nào tật ấy. Bây giờ chẳng biết đào đâu ra tiền, tôi cũng không còn mặt mũi nào nhìn bố mẹ nữa. Tôi nên làm gì vào lúc này đây?
Thấy chồng bỏ thang máy đi thang bộ, vợ theo dõi rồi ngỡ ngàng khi thấy đứa bé anh đón...
Tôi cũng không can thiệp vào nữa, dù sao tôi vẫn tôn trọng chồng. Thế rồi đợt này dịch, công ty của tôi cho ở nhà làm việc, tôi mới phát hiện một chuyện rất lạ.
Thấy hôm nào mẹ chồng cũng đòi ăn trứng luộc dầm nước mắm, dâu trẻ thắc mắc rồi 'bật khóc'...
Mẹ chồng em thật thà lắm, bà bảo do các con chẳng có tiền, mẹ lên thì thêm miệng ăn nên sợ bọn em tốn kém.
Coi thường chồng nghèo, vợ trẻ đòi ly hôn và tròn mắt với 12 chiếc túi đựng tiền anh giấu...
Vì vậy mọi người ạ, đã là vợ chồng, khi không thể tin tưởng và hỗ trợ nhau thì tốt nhất hãy giữ lại lòng chung thủy. Với người như vợ tôi, dù có quyết định lại 100 lần, tôi vẫn lựa chọn ly hôn.