Điều gì khiến phụ nữ cần con hơn cần chồng?
Chị sinh ra trong gia đình có cha mẹ ly hôn. Ở độ tuổi 14 nhạy cảm của tuổi mới lớn, chị đã có suy nghĩ hôn nhân chẳng có gì là chắc chắn. Và ai cũng có thể sống một mình như mẹ chị, người phụ nữ nuôi con một mình. Mẹ chị không tái hôn, vì không còn tin vào hôn nhân. Lớn hơn nữa, chị cũng không có hứng thú với việc kết hôn. Nhưng mẹ vẫn khuyên chị phải thử làm vợ, vì có con là một điều tuyệt vời. Mẹ chị còn nói hãy xem đó là một lần thử, đã thử thì sẽ có rủi ro.
Chị lấy chồng theo mong muốn của mẹ. Người con trong gia đình đổ vỡ thường rất kỹ tính trong chuyện tình cảm, tuyệt đối tránh xa những ai thích đùa giỡn tình cảm. Vì thế chị chọn người đàn ông theo đuổi chị suốt nhiều năm từ thời đi học. Đó là người đàn ông si tình, đối xử tốt với chị nhất trong số những người có ý với chị.
Một hai năm đầu hôn nhân, chị thật sự thấy mình hạnh phúc. Chị còn nghĩ rằng sẽ cố gắng để cho con của chị sau này hiểu cảm giác có cha mẹ yêu thương nhau là thế nào. Chị sẽ để con thấy con thật sự may mắn hơn nhiều đứa trẻ khác. Nhưng đến khi mang thai con đầu lòng, chị mới phát hiện chồng mình có thói ra ngoài “bóc bánh trả tiền”.
Ban đầu, anh ta thú tội rằng vì chị bầu bí nên ra ngoài để giải tỏa sinh lý. Bóng tối quá khứ một lần nữa quay về bám lấy chị. Nhưng mong muốn cho con một gia đình hạnh phúc vẫn tràn đầy trong lòng chị. Chị muốn thử một lần tha thứ cho chồng, như phá bỏ rào cản rằng sẽ không bao giờ tha thứ khi bị phản bội.
Lần thứ hai phát hiện chồng ngoại tình, đó không còn là một lần “bóc bánh trả tiền” như anh ta nói. Chị nhận ra những giọt nước mắt của anh ta khi thấy chị đau đẻ, sinh con hóa ra chẳng là gì. Những lời hối lỗi hứa hẹn của anh ta giờ thật trơ trẽn. Chị từng cảm động như thế, tha thứ như thế, cuối cùng cũng không đổi lại một mái ấm gia đình hạnh phúc cho bản thân và con cái sau này.
Mẹ chị nói rằng, cái gì trong đời này cũng đừng thử đến lần thứ ba, nếu không thì bản thân sẽ biến thành một kẻ ngu dại. Chị quyết định ly hôn. Chồng chị không buông tha hai mẹ con suốt cả năm. Anh ta dùng mọi cách, từ dụ ngọt đến đe dọa, thậm chí là muốn cướp con khỏi chị. Nhưng chị đã trở về dáng vẻ lạnh lùng dứt khoát ngày trước, không tình cảm, cũng không nhân nhượng.
Chị không sợ ly hôn, cũng không sợ trở thành đàn bà một mình nuôi con. Vì chị bây giờ cũng giống như mẹ chị ngày trước, vì bạc bẽo của đàn ông mà trở nên trơ lì. Vì có lẽ hôn nhân hạnh phúc không dành cho tất cả đàn bà.
Nhưng chị không bỏ lỡ, chị đã thử chọn, đã thử hy vọng. Chỉ là, dù chọn có kỹ thế nào cũng vẫn bị lầm. Dù có mang tâm lý đề phòng nhiều thế nào thì vẫn tổn thương.
Phụ nữ bước vào hôn nhân chính là vậy. Chị đã có một phép thử tốn nhiều năm dài, cuối cùng vẫn là không thể. Nhưng chị không hối tiếc, vì mẹ chị nói thật đúng, có con là điều tuyệt vời nhất. Chị cũng không hối hận khi lấy chồng, dù ngắn ngủi nhưng đủ cho chị có lại cảm giác gia đình đủ đầy là thế nào. Và chị sẽ không muốn thử lần nào nữa, giờ chị chỉ cần có con, như vậy đã là đủ.
Vừa về ra mắt nhà bạn trai, vừa nghe cháu của anh vô tư nói một câu, tôi xách đồ...
Đến lúc trở vào nhà, tôi thấy hai đứa trẻ vẫn đang chơi xe đồ chơi với nhau. Tôi định...
Kết quả ADN đích thị là con mình nhưng lại y đúc hàng xóm, cay đắng biết sự thật tôi...
Quả thật tôi không bao giờ ngờ có ngày hôm nay…
Ly hôn năm, chồng cũ lần đầu đến thăm vợ cũ, nghe con vô tư hỏi mẹ một câu...
Vợ cũ nói với tôi vì nhiều năm tôi không đến thăm nên con cũng không nhớ mặt bố. Sau...
Tình cờ thấy mẹ chồng giặt đồ lúc sáng sớm, tôi tức giận muốn bật khóc, cất luôn số tiền...
Tôi đau lòng và uất hận vô cùng. Tôi thương bản thân một thì thương con gái mười. Con gái...