Cưới 3 năm vẫn chưa mang thai khiến mẹ chồng thẫn thờ xanh xao, biết được nguyên nhân động trời khiến tôi khiếp vía
Bác sĩ khuyên vợ chồng tôi đừng nóng vội, tâm lý thoải mái thì sẽ dễ mang thai hơn. Nếu trong nửa năm tới chúng tôi vẫn chưa có con thì có thể thụ tinh nhân tạo.
Vợ chồng tôi cũng không quá lo lắng, chỉ có mẹ chồng tôi là đứng ngồi không yên. Tôi khuyên bà đừng nghĩ ngợi nhiều, chúng tôi có điều kiện tiền bạc thì có thể nhờ vào y học bây giờ can thiệp.
Nhưng dù tôi và chồng có động viên mẹ chồng thế nào thì bà ấy vẫn sầu lo ngày đêm. Bà ăn không ngon ngủ không yên, cả ngày cứ thẫn thờ, cả người xanh xao gầy rộc đi. Nhưng mẹ chồng không hề trút giận lên tôi, chỉ một mình ôm buồn phiền vào người. Nhiều lúc nhìn thấy bà như thế tôi cũng thấy có lỗi lắm.
Một tuần trước, chồng tôi đi vắng, mẹ chồng bất ngờ nói tôi sang ngủ cùng bà. Tôi nghĩ có lẽ bà muốn tâm sự cùng tôi nên không từ chối. Nhưng đêm đó mẹ chồng chỉ hỏi han sức khỏe của tôi rồi ngủ. Đến nửa đêm, tôi nghe tiếng mẹ chồng hét thất thanh, bà choàng tỉnh mặt mày tái nhợt nhìn sang tôi. Tôi lo lắng hỏi mẹ chồng có phải mơ thấy ác mộng hay không.
Mẹ chồng nhìn tôi buồn rầu, thở dài một hơi rồi kể một câu chuyện cho tôi nghe. Ngày trước chồng tôi từng có người yêu cũ nhưng mẹ chồng tôi không ưng thuận gia cảnh của cô ấy. Dù cô ấy có thai bà cũng nhất quyết không nhận dâu. Quá tức giận, cô gái kia quyết định phá thai rồi chia tay với chồng tôi.
Sau này, mẹ chồng tôi rất hối hận nhưng chuyện đã rồi không thể cứu vãn. Đến khi tôi về làm dâu mãi không có con thì bà bắt đầu lo sợ. Bà sợ vì chuyện tàn nhẫn ngày trước mình làm nên giờ khó có cháu bế bồng. Mẹ chồng tôi nói chỉ khi tôi có bầu, cháu sinh ra khỏe mạnh thì bà mới thôi lo âu bất an.
Tôi dù bất ngờ khi nghe chuyện cũ của chồng nhưng vẫn tìm cách động viên mẹ chồng. Tôi nói tôi và chồng không hề mắc bệnh gì, chỉ là chậm có con. Huống hồ, người yêu cũ của chồng tôi muốn phá thai, bà cũng đâu muốn chuyện đó xảy ra.
Nhưng mẹ chồng tôi vẫn tự oán trách mình. Tôi vừa thương bà vừa không biết phải làm sao. Chuyện con cái thật sự không thể cứ muốn là có ngay được…
Ngay đêm tân hôn, chồng tức giận rồi khóa cửa bắt vợ ngủ phòng khách, câu nói của mẹ chồng...
Câu nói đó chốt lại cảm giác của một ngày đầu tiên tôi về nhà chồng, ấm ức, chua chát và cô đơn
Khi chị hàng xóm nhờ trông con là chồng nhiệt tình thấy rõ, đến khi biết sự thật vợ mới...
Mỗi khi thấy nhà tôi mở cửa là chị ấy lại vô tư dẫn đứa con trai sang để gửi trông giúp.
Nghe tiếng gõ cửa, tôi ra mở cửa thì thấy cháu chồng ướt sũng, miệng xin được nhận nuôi
Thấy tôi chăm sóc từng chút, thằng bé đột nhiên hỏi tôi có thể làm mẹ của mình không? Câu nói non nớt ấy khiến tôi xót xa vô cùng.
Bố chồng bất ngờ gõ cửa nhà lúc nửa đêm, đề nghị tôi nuôi hộ con riêng của ông
Ông nói muốn có việc muốn bàn bạc với tôi, để ông vào nhà rồi sẽ nói rõ ràng. Khi nghe hết chuyện bố chồng nói, tôi kinh ngạc vô cùng.