Chồng qua đời, con dâu ở vậy chăm bố mẹ chồng thì đột nhiên có thai khiến ai cũng bất nhưng sự thật thì...
Yêu nhau hơn 7 năm thì Hà và Đăng mới nên nghĩa vợ chồng, cứ tưởng hai người sẽ sống với nhau đến đầu bạc răng long. Ấy thế nhưng số phận trêu đùa Hà khi cưới hơn 1 năm thì Đăng bị tai nạn qua đời. Giây phút đó Hà như chết lặng đi, ngày người ta bỏ quan tài Đăng dưới duyệt thì Hà lao đến đòi chết theo chồng. Người ta phải khuyên ngăn mãi thì Hà mới bình tĩnh lại.
- Chồng chết rồi nhưng cháu còn trẻ vẫn phải sống tiếp. Để cho thằng Đăng nó đi thanh thản đi cháu ạ. Rồi thời gian sẽ làm lành mọi vết thương.
Cứ vậy trong căn nhà nhỏ chỉ còn Hà với bố mẹ chồng năm nay cũng đã hơn 60 tuổi. Thương con dâu nên đúng 1 năm ngày giỗ của con trai thì ông Hùng ( bố chồng Hà ) nhìn lên bàn thờ rồi nói với Hà.
- Mộ Đăng cũng xanh rồi...chuyện buồn giờ cũng bớt. Con còn trẻ...bố không muốn con sống 1 mình thờ chồng. Thằng Đăng chắc cũng không muốn thế. Nếu con đã có người thương thì cứ kết hôn lần 2 đi con.
- Bố đừng nói vậy. Con không muốn lấy ai cả, anh Đăng mất rồi...con phải ở lại chăm sóc cho bố mẹ. Bố mẹ già rồi sao ở một mình được, xin hãy để con được làm đứa con dâu hiếu thảo.
Nghe Hà nói vậy mà vợ chồng ông Hùng rớm nước mắt, thật sự thì nhìn con dâu trẻ mà phải sống với bố mẹ chồng như mình thì ông cũng đau lòng lắm. Năm nay ông bà cũng đã có tuổi không còn sống được bao lâu nữa. Đến khi đó Hà lại có tuổi sợ lỡ mất chuyện duyên số. Thế nhưng con dâu đã quyết vậy thì ông Hùng cũng tôn trọng.
Kể ra thì ông Hùng cũng phải cảm ơn Hà nhiều vì nếu không có con dâu thì ông thật sự sống tuổi già trong cô đơn. Người ngoài nhìn vào ai cũng hết lời khen ngợi.
- Ông Hùng đúng là ăn ở có phước nên mới có được nàng dâu hiếu thảo như vậy. Chả bù cho con dâu tôi...cứ cãi bố mẹ chồng nhem nhẻm.
Cứ tưởng mọi chuyện tốt đẹp, ấy thế mà sau 5 năm ở vậy chăm bố chồng thì người ta bỗng thấy Hà có thai.
Thế rồi sau 9 tháng 10 ngày thì Hà cũng trở dạ và sinh một đứa con trai kháu khỉnh. Ngày cô bế đứa con về thì hàng xóm ai cùng tò mò sang xem có phải nó giống con trai ông Hùng không. Ấy thế nhưng lúc nhìn đứa bé thì giống với Đăng như hai giọt nước. Đến lúc này mọi người mới nghe Hà khóc nức nở kể sự thật, hóa ra sau 5 năm chồng mất thì một lần đi khám bệnh cô mới nhớ ra rằng chồng mình từng đến viện làm các xét nghiệm cần thiết để làm thủ tục gửi "con giống".
Và rồi Hà quyết định đến viện thụ tinh với mẫu tinh dịch của chồng vì cô muốn có được đứa con của chồng để làm niềm an ủi. Dù biết rằng một mình nuôi con vất vả nhưng Hà vẫn chấp nhận vì cô muốn mỗi lần nhìn thấy con trai coi như có sự hiện diện của chồng. Nghe sự thật ai nấy đều cấm nín và thương Hà nhiều hơn.
Con trai mất được nửa năm, con dâu đã mang bầu, mẹ chồng đuổi đi rồi nghe được bí mật...
Thế rồi chuyện không ngờ cũng xảy ra. Nửa năm trước, chồng tôi lên cơn đột quỵ và qua đời. Đối với tôi, đây là cú sốc vô cùng lớn. Nếu trước đây tôi chịu nghe lời mẹ chồng, bất chấp sinh con thì chuyện đã chẳng đến nông nỗi này.
Nhân tình khó sinh nên qua đời, tôi ngỡ ngàng trước hành động của vợ đối với đứa trẻ
Những ngày tôi làm đám tang cho nhân tình, vợ tôi ôm lấy con trai không rời. Cô ấy dịu dàng dỗ dành thằng bé, tự nhiên áp má của mình lên mặt của con. Sau ngày cuối đưa tiễn Quỳnh, vợ tôi vừa ôm con vừa thỏ thẻ:
Giận dữ đuổi con dâu ra khỏi nhà, cô chỉ nhẹ nhàng quăng ngay sấp ảnh khiến bà ngã khuỵ...
Tôi đã nhẫn nhịn quá lâu, không thể im lặng được nữa. Tôi bỏ mặc bà đang đứng giữa nhà hùng hổ la mắng. Tôi đi thẳng vào phòng ngủ, lấy trong túi xách ra một xấp ảnh.
Nửa đêm vợ không ngủ, tôi đi tìm thì choáng váng khi thấy vợ quỳ gối trước mặt osin, còn...
“Em xin chị giữ bí mật này giúp em. Giờ em với chồng đang rất hạnh phúc, chúng em còn chuẩn bị đón con đầu lòng. Chuyện cũ qua rồi em hối hận lắm, em xin chị”.