Chồng đi karaoke 'tay vịn', sẵn sàng chi tiền khủng cho 'gái làng chơi', vợ xin vỏn vẹn 100 nghìn đi chợ liền bị mắng như tát nước 'tiêu xài như phá mả'
Chồng tôi làm kinh doanh tự do, tiền anh kiếm cũng khá nhưng cũng chỉ cho vợ một phần nào đó để chi tiêu chung thôi, còn lại anh giữ tất cả. Nói về tôi một chút nhé! Tôi - trước khi lấy anh cũng là hoa khôi trường đại học, tốt nghiệp với tấm bằng giỏi, tôi thừa sức tìm được một công việc ổn định, mức lương dư dả, nhưng vì lỡ cấn bầu, lại nghe lời "anh nuôi" mà tôi lui về làm một bà nội trợ đầu tắt mặt tối trong bếp.
Chồng tôi mỗi tháng cũng đưa được cho 10 triệu để chi tiêu, nhưng bao nhiêu khoản phải chi khiến cho số tiền ấy đôi khi cũng không đủ. Tôi từng học kế toán nên nói về khoản tính toán chi tiêu, tôi tự tin bản thân biết tiết kiệm và chi tiêu hợp lý. Nhưng đứa lớn của chúng tôi đang học lớp 1 tại một trường quốc tế có tiếng, cũng phải thuê cô giáo dạy thêm. Đứa thứ hai chỉ mới hơn 1 tuổi. Nào tiền bỉm sữa cho đứa bé, tiền đi chợ nuôi cả nhà... Tôi đã cố gắng chắt bóp lắm rồi nhưng vẫn thiếu trước hụt sau.
Mỗi lần xin thêm tiền chồng, mặc dù anh có đầy ví nhưng vẫn đưa vợ kiểu bố thí lắm, thậm chí mặt mày chẳng mấy vui vẻ, anh còn hằn học: "Cô tiêu gì mà như phá mả thế, tôi còn bao nhiêu việc phải làm. Tôi phải cày cuốc bục mặt ra, cô chỉ ở nhà mà tiêu gì lắm thế".
Mỗi lúc anh nói như vậy tôi chỉ muốn phân tích rõ ràng cho anh hiểu nhưng với thái độ hằn học, chẳng nghe vợ nói, anh quẳng xấp tiền lên giường rồi vùng vằng bỏ ra khỏi phòng.
Cuộc hôn nhân cứ thế tiếp diễn đến khi đứa con thứ hai được 2 tuổi, tôi phát hiện chồng thường xuyên đi karaoke tay vịn, thậm chí còn có quan hệ ngoài luồng với 1 cô gái làng chơi. Tôi sốc toàn tập, chân tay bủn rủn khi một lần đón con từ lớp học thêm ra bắt gặp anh đưa cô ả vào nhà nghỉ. Cay đắng hơn khi anh ta còn hồn nhiên nhét vào áo cô ta cả xấp tiền dày cộp toàn tờ 500.000. Tôi chết lặng, định lao vào nhà nghỉ cấu xé một trận cho hả hê, nhưng nghĩ đến con, tôi đành nuốt nước mắt vào trong trở về nhà trong lầm lũi.
Đêm ấy, gã chồng tôi không về, tôi suy nghĩ đến tận 3 - 4h sáng, không hiểu sao mình lại vớ phải cái thứ đàn ông tệ hại đến vậy, chịu chi với cả thiên hạ nhưng lại trừ vợ con mình ra.
Lần này tôi cũng nghĩ đến chuyện ly hôn rồi mọi người ạ, không thể chịu đựng chuyện này cả đời được.
Mẹ chồng lên chăm ở cữ, nàng dâu đưa cho cái giường xếp và cách xử lý của anh chồng...
Như người khác thì vợ tôi phải biết trân trọng mẹ, đằng này, cô ấy liên tục đòi hỏi và cáu kỉnh mỗi khi mẹ làm gì trái ý. Đợt này sinh con, ỷ mình mệt mỏi nên vợ tôi càng quá đáng. Mỗi lần tôi phân tích, cô ấy lại đòi ly hôn.
Trời mưa to bỗng nghe tiếng đập cửa uỳnh uỳnh, mẹ đơn thân tưởng kẻ trộm nhưng vừa mở cửa...
Tôi nghĩ, một người phụ nữ như mình cũng xứng đáng gặp được người đàn ông tốt như vậy sao?
Thấy chồng lưu tên mình lạ lẫm trong danh bạ, vợ căm hận và 'phản công' bằng một kế hoạch...
Sau khi có tiền và được phẫu thuật, sức khoẻ mẹ chồng tôi đã ổn định. Bà còn cảm kích vì tôi đã đứng ra lo liệu tất cả, còn chồng bây giờ cũng đối xử khác hẳn với tôi. Vì thế mọi người ạ, muốn không bị chồng đánh giá thấp thì đừng bao giờ phụ thuộc vào anh ta.
Nửa đêm thư ký của chồng gọi đi 'họp gấp', vợ bám theo rồi âm thầm gọi một cuộc điện...
Lâu nay tôi vẫn đinh ninh thư ký của chồng mình là đàn ông. Hôm vừa rồi đến công ty, tôi phát hiện anh mới đổi thư ký được 2 tháng. Đã vậy, trông họ còn rất ăn ý với nhau. Ngay từ lúc ấy, tôi đã có linh cảm chẳng lành.