Cả nhà nợ như chúa chổm, tôi đành cắn răng lấy gã chồng đại gia nhưng già khú đế, đang nức nở chuẩn bị 'chịu trận' thì vỡ òa trong hạnh phúc vì câu nói của anh
- Con 28 tuổi, ông ấy 50 tuổi cũng đâu phải là quá già, hơn nữa nhìn ông ấy vẫn trẻ trung phong độ như thế. Bố mẹ đã quen biết ông ấy từ lâu, có thể đảm bảo phẩm chất đạo đức không có gì đáng chê trách. Con riêng của ông ta cũng lớn rồi, chẳng cần phải bận lòng. Quan trọng nhất là hiện tại bố con đang nợ ông ấy 2 tỷ do làm ăn thua lỗ. Nếu con chấp nhận lấy ông ấy thì chẳng cần nói cũng biết số nợ ấy sẽ được xí xóa.
Mẹ tôi đã gọi con gái về nói những lời như vậy khi biết rõ tôi và Tuấn yêu nhau được 5 năm, thậm chí còn sống thử 1 năm rồi. Người đàn ông kia là chỗ quen biết của bố tôi, bố làm ăn thua lỗ nên vay tiền người ta trả nợ. Giờ đây ông bà có tuổi rồi không làm gì ra nhiều tiền, chẳng lẽ lại phải bán căn nhà duy nhất đang ở?
Đứng trước khó khăn của gia đình, sau nhiều đêm suy nghĩ tôi đành chia tay bạn trai một cách tức tưởi. Mẹ nói không bắt ép tôi nhưng còn lựa chọn nào khác đâu? Bà bảo người đàn ông kia không đề nghị gì cả, đó là chủ ý của bố mẹ tôi khi thấy ông ta từng khen ngợi tôi vài lần.
4 tháng kể từ ngày chia tay Tuấn, tôi lên xe hoa về nhà chồng. Đó là mong muốn của tôi vì tôi muốn mọi chuyện kết thúc thật nhanh, để không còn tơ tưởng gì đến Tuấn nữa. Đêm tân hôn dù trong lòng vô cùng chua xót, khổ sở nhưng tôi vẫn cố gắng nở nụ cười. Thôi thì đám cưới đã tổ chức rồi, chẳng còn có thể quay lại được nữa.
Khi tôi đã xác định tâm lý "chịu trận" thì chồng bước vào phòng tân hôn nhưng anh ấy không làm có hành động gì cả mà chỉ ngồi đối diện tôi từ tốn lên tiếng:
- Trong thời gian tìm hiểu, anh biết em vẫn chưa thật sự hào hứng với đám cưới này. Anh thừa nhận anh đã ích kỷ khi cố tình tiến hành đám cưới. Nhưng thực sự anh có tình cảm với em, nếu không về sống chung một nhà thì chúng ta không có điều kiện tiếp xúc nhiều và em cũng không hiểu được tấm lòng anh. Anh chưa đăng ký kết hôn cũng là vì lý do ấy.
Anh muốn em có thời gian suy nghĩ, một thời gian nữa khi đã hiểu hơn về anh mà em vẫn có ý định chia tay thì anh sẵn sàng để em đi không hề níu kéo, khoản tiền kia anh cũng không đòi bố em đâu, em cứ yên tâm…
Nói xong chồng tôi sang phòng làm việc ngủ, anh bảo sẽ chỉ chạm vào tôi khi tôi thật sự cam tâm tình nguyện. Còn một mình trong phòng tân hôn, nghĩ về những lời chồng nói, bỗng dưng tôi òa khóc vì quá xúc động và cảm kích anh.
Những ngày sau đó dù bận rộn công việc nhưng chồng vẫn luôn thu xếp về nhà với tôi và làm mọi cách để lấy lòng vợ. Thực ra anh không cần thiết phải làm như vậy bởi hiện tại chúng tôi đã là vợ chồng, thậm chí anh còn có thể vin vào số nợ 2 tỷ kia để bắt ép tôi song anh không làm như vậy. Qua đó đủ thấy sự quân tử và tấm lòng chân thành của anh.
Sau 1 tháng chung sống, tôi ôm chặt anh thủ thỉ rủ anh đi đăng ký kết hôn thay cho lời bày tỏ tình cảm. Anh cười dịu dàng, vuốt ve mái tóc tôi. Ngày hôm ấy chúng tôi đã đi đăng ký kết hôn và đêm ấy trở thành vợ chồng chính thức. Cho đến giờ tôi đã qua một năm và tôi đang mang thai đứa con đầu lòng. Chồng cưng chiều tôi hết mực, chăm sóc mẹ con tôi từng li từng tí.
Phụ nữ thông minh tuyệt đối không mua thịt lợn có dấu hiệu này dù giá bán rẻ gấp đôi
Đây chính là dấu hiệu thịt lợn đã hỏng, bạn tuyệt đối đừng mua cho gia đình kẻo tự mang bệnh vào người.
Được hôm đi làm về sớm thì phát hiện chồng và nhân tình trốn trong phòng, vợ chỉ nói đúng...
Khi đến nơi thì Lan thấy cửa phòng cô ta khóa trong. Thế là Lan nhờ bà chủ trọ gọi nhân tình của chồng mình ra, vì nếu là cô gọi thì chắc chắn cô ta sẽ trốn biệt. Vừa nghe có tiếng người gọi thì cô bồ lập tức bảo Kiên:
Yêu thầm cô đồng nghiệp, lần tình cờ thấy cô ấy đi thẳng vào nhà vệ sinh nam, tôi đi...
Hôm ấy, tôi ra khỏi phòng thì phát hiện Trang rẽ thẳng vào nhà vệ sinh nam. Thú thật tôi không muốn mình là kẻ tọc mạch, có điều trong lòng lấn cấn nên tôi đã đi theo.
Sau đám cưới chuẩn bị đi ngủ thì nghe trong tủ có tiếng động lạ, một ‘thứ’ đổ ào ra...
Mẹ chồng tôi đưa xoa lấy lưng nằm trên đất. Còn tôi và chồng thì hoảng loạn tìm quần áo mặc vào. Mẹ chồng tôi từ từ đứng dậy, nhíu mày nhìn chúng tôi rồi nói một câu: