Bảo chồng đưa tiền nuôi con, anh nói một câu mà tôi ghi hận suốt đời
Tôi lớn hơn chồng 4 tuổi, vì sinh ra trong gia đình nghèo khổ nên vẻ bề ngoài của tôi cũng khắc khổ, già hơn tuổi. Học hết lớp 9, tôi nghỉ học và đi làm cho một tiệm tóc ở địa phương. Được 2 năm thì tôi mở tiệm tóc riêng, tiền kiếm được tuy không quá nhiều nhưng cũng đủ sống và lo cho mẹ. Hồi đó, tiền làm ra mỗi ngày, tôi đều đưa hết cho mẹ giữ để chi tiêu trong nhà và tiết kiệm. Mẹ luôn nói rằng đợi đến khi tôi lấy chồng, bà sẽ trả lại hết số tiền tôi gửi.
Chồng tôi làm thợ điện nước, cũng học hết lớp 9 rồi nghỉ, chuyển qua học bổ túc và có bằng tốt nghiệp cấp 3 hệ bổ túc. Vậy mà anh luôn coi thường tôi, cho rằng tôi chỉ là thợ làm tóc, không am hiểu chuyện ngoài xã hội nên không cùng đẳng cấp. Nếu không trót có bầu trước, chắc tôi đã không đồng ý chuyện đám cưới. Nhưng duyên phận trói buộc, tôi không nỡ nhìn con chưa sinh ra mà đã không có cha.
Lấy chồng khác huyện, tôi về nhà chồng làm dâu thì mới biết gia đình anh cũng rắc rối. 2 người anh đầu đã ly hôn, mỗi người nhận nuôi 1 đứa con. Bố chồng gia trưởng, thường nhậu nhẹt, mắng chửi con cháu, mắng chửi cả tôi là con dâu mới về nhà. Nhiều hôm ngủ trong tiếng chửi của bố chồng, nước mắt tôi chảy dài xót xa lẫn ân hận.
Bảo chồng đưa tiền nuôi con, anh nói một câu khiến tôi điêu đứng. (Ảnh minh họa) |
Chồng tôi bản tính giống bố, vừa gia trưởng vừa vũ phu. Biết tôi có 2 lượng vàng (mẹ tôi đưa trong ngày đám cưới) nên anh càng ỷ lại hơn. Tôi mang bầu, sinh đẻ, chồng chỉ đưa mỗi tháng 3 triệu đồng, thiếu đủ gì thì tôi tự lo. Trong khi đó, tôi phải lo ăn uống cho cả nhà chồng 8 miệng ăn và con nhỏ. Thiếu tiền, tôi bán vàng dần dần, cuối cùng chỉ còn giữ lại được một chiếc nhẫn cưới. Đã thế, nhà chồng còn khen chê, bảo tôi ki bo, ăn uống không ngon thì làm sao họ có sức khỏe để đi làm. Tôi hỏi 2 anh chồng tiền ăn thì các anh giãy nảy lên, bảo tôi là đàn bà thì tự lo, sao lại bắt họ đưa?
Tháng trước, tôi nói chồng đưa cho mình ít nhất 7 triệu/tháng để tôi còn lo ăn uống cho cả nhà. Vàng cưới tôi bán hết rồi, chẳng còn gì nữa. Tiền bỉm sữa của con, tháng nào tôi cũng xin em gái chứ không có tiền mua; nếu anh không đưa tiền thì tiền đâu tôi nuôi con. Chồng tôi bực tức đáp trả: "Nuôi được thì nuôi, không thì biến về nhà mẹ đẻ mà nuôi".
Câu nói vô trách nhiệm, bạc bẽo của anh khiến tôi sửng sốt, ngỡ ngàng. Một tháng nay, tôi không còn muốn nói chuyện hay nhìn mặt chồng nữa. Anh cũng chẳng đưa thêm cho tôi một đồng nào hết. Chẳng lẽ con mới 7 tháng mà tôi phải nộp đơn ly hôn, anh mới hài lòng sao?
Đau buồn vì chồng gặp tai nạn qua đời, không ngờ người phụ nữ dắt thêm đứa con nói những...
Nỗi đau này chưa xong nỗi đau khác ập đến khiến đầu óc tôi rối lên chẳng nghĩ được gì chỉ có ngồi khóc nhìn chị ta đương ở thế đắc thắng.
Nghi ngờ chồng có quỹ đen, tôi lén lút trữ của cải cho bản thân mình, nào ngờ ngày đọc...
Khi đưa tang chồng xong, đọc xong những dòng chữ đó thì mắt tôi đã nhòa đi, nước mắt chảy nhòa...
Lâm bệnh nặng, chồng xin vợ cho gặp nhân tình lần cuối, nào ngờ phản ứng của ả bồ khiến...
Song cách đây vài tháng, Thành phát hiện bị suy thận độ 4. Tình trạng sức khỏe mỗi ngày một giảm sút trông thấy. Dù một tuần chạy thận 2, 3 lần cũng chẳng thể kéo dài thời gian sống cho anh được bao nhiêu nếu bệnh viện không tìm được người hiến thận tương thích với cơ thể anh.
Gọi cả gia đình đi bắt gian, đến tới nơi mở cửa ra, tôi và bố đứng hình trước cảnh...
Kỳ thực, tôi biết quan hệ mẹ chồng nàng dâu của gia đình tôi không hòa hợp, thậm chí là căng thẳng.